Ngày xưa mẹ đánh con đau
Dỗi hờn con nấp vườn sau khóc òa
Chú mèo rối rít xuýt xoa
Bà tiên ông Bụt giả đò ngó lơ...
Bây giờ tóc mẹ trắng phơ
Vườn sau ngõ trước như tờ im thinh
Vào ra lủi thủi một mình
Thương con xa xứ nặng tình đất quê
Giọt tranh mưa nhớ tái tê
Sợi ngâu tháng Bảy dầm dề hàng cau
Con về... thinh lặng trước sau
Lòng không ai đánh mà đau ngập lòng...