Trước khi lên đường về nước, chúng tôi được gặp đồng chí Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ toàn thể nhân dân Việt Nam, từ trẻ đến già, đều gọi một cách kính yêu và trìu mến là “Bác Hồ”. Cùng tiếp chúng tôi có đồng chí Phạm Văn Đồng, Thủ tướng nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà, một trong những người bạn chiến đấu của đồng chí Hồ Chí Minh.
Cuộc gặp gỡ diễn ra tại căn nhà nhỏ của đồng chí Hồ Chí Minh, ở cạnh Phủ Chủ tịch. |
Được chứng kiến đồng chí Hồ Chí Minh trong cuộc sống đời thường như vậy mới hiểu được vì sao nhân dân Việt Nam lại gọi đồng chí là Bác Hồ, đồng chí mặc quần áo vải, cổ quấn khăn quàng. Trên bàn, cạnh tờ báo, còn có một bao kính và một hộp đựng thuốc lá màu đỏ.
Với vẽ ngoài rất gia đình ấy, với nụ cười hiền hậu và những cái hôn, Bác Hồ đã khiến chúng tôi hiểu rằng chúng tôi không phải đang dự một buổi tiếp khách trí thức. Đây chỉ là một buổi nói chuyện thân mật của hai nhà cách mạng lão thành với những đồng chí trẻ tuổi đại diện cho thanh niên Liên Xô, lớp thanh niên mà ngay từ khi mới quen biết lần đầu vào những năm hai mươi xa xôi, đồng chí Hồ Chí Minh đã chu ý đặc biệt.
Bác Hồ mở đầu câu chuyện bằng cách kể lại thời kỳ xa xôi ấy. Và gần cuối buổi nói chuyện, đồng chí đưa cho chúng tôi xem tấm ảnh mà hiện nay cả thế giới đều biết: ảnh chụp một: cô gái Việt Nam nhỏ bé giải một tên giặc Mỹ lái máy bay cao to.
Đồng chí nói:
- Thỉnh thoảng có những khách nước ngoài hỏi: Việt Nam là một nước không lớn lắm và còn nghèo, vậy nhờ đâu mà Việt Nam có được sức mạnh để chiến đấu chống đế quốc Mỹ? Khi nghe câu hỏi ấy, tôi đưa tấm ảnh này ra mà không cần phải nói thêm câu nào.
Chúng tôi cảm thấy rằng qua những hồi ức của mình về nước Nga Xô viết, đồng chí Hồ Chí Minh đã giúp chúng tôi hiểu rõ nhiều mặt trong cuộc sống của nhân dân Việt Nam hiện đang xây dựng chủ nghĩa xã hội và đang đấu tranh để thống nhất Tổ quốc.
Đồng chí nói:
- Bấy giờ, tôi thường gặp thanh niên, gặp các đoàn viên thanh niên cộng sản, đến các nhà máy, dự các cuộc hẹp dù rằng khi ấy tôi đã quá tuổi thanh niên. Đó là thời kỳ nước các đồng chỉ đang ở trong một giai đoạn khó khăn. - Im lặng một lát, đồng chí Hồ Chí Minh nói thêm - Cũng như ở nước Việt Nam chúng tôi bây giờ.
Đồng chí Hồ Chí Minh kể tiếp:
- Khi tôi sang nước các đồng chí ba năm, sau năm 1927, thì đã thấy có nhiều sự đổi thay. Kinh tế gần như được phục hồi. Các đồng chí đã đủ ăn đủ tiêu. Trong các của hiệu có nhiều hàng hóa hơn. Trên đường phố có thể trông thấy những chiếc ô tô do các đồng chí chế tạo. Mọi người ăn mặc tốt hơn rất nhiều...
Dường như để kết thúc phần đầu câu chuyện đồng chí Hồ Chí Minh nói: “Đất nước bao giờ cũng phục hồi và phát triển nhanh chóng, khi nhân dân được làm chủ vận mệnh của mình”.
Chúng tôi được biết Bác Hồ không những là người sáng lập Đảng, mà còn là một trong số những người hoạt động cao tuổi nhất trong phong trào thanh niên cộng sản. Đồng chí kể cho tôi nghe tổ chức “Thanh niên cách mạng đồng chí Hội” được thành lập trong những điều kiện bí mật ở Việt Nam như thế nào. Đồng chí nói:
- Những điều kiện hoạt động của chúng tôi khó khăn và nguy hiểm. Bởi vậy, để đào tạo cán bộ nòng cốt, chúng tôi phải gửi những người ưu tú nhất của chúng tôi ra nước ngoài, trong đó có Liên Xô. Bấy giờ chúng tôi đã gửi đi 10 người để đào tạo thành những chiến sĩ cách mạng chân chính. Bây giờ chúng tôi có hàng vạn chiến sĩ cách mạng như vậy. Tôi vui mừng khi được biết các đồng chí đã có dịp làm quen với nhiều người trong số những chiến sĩ cách mạng đó.
B. Pan-kin
Nhà báo (Liên Xô)