Tác giả: Dã Quỳ
Ảnh minh họa |
Rồi một ngày ta chẳng nhận ra nhau
Đi qua phố áo bay hờ hững
Mắt chẳng đưa tìm bóng quen từng bước
Chẳng còn con đường, lối nhỏ thuở bình minh.
Ta lỡ với tháng Ba mùa mật ngọt
Con ong rừng tìm mật nhụy đài thơm
Ta lạc lối về hẹn tìm hoa trắng
Ngát hương đồi một thoáng mát trong.
Ta lỡ với tháng Ba nắng rát
Cơn mưa dùng dằng, chẳng đến xoa dịu vơi
Từng hơi thở nghe chiều dài theo ngày tháng
Bỗng hóa gần khi lấp lửng chơi vơi.
Ai có về nơi ấy khoảng trời xa
Cho ta nhắn đôi lời còn gói ghém
Cho ta gửi lại những ký ức chẳng đổi
Thuở xa xăm xin trả lại với phai tàn.