Ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam 22/12 là dịp kỉ niệm và xem lại truyền thống đánh giặc, giữ nước của dân tộc và của bộ đội cụ Hồ. Đây cũng là thời điểm chúng ta gửi đến người lính những bài thơ hay để tri ân công lao của họ đối với nước nhà. Cùng tìm hiểu ngay sau đây nhé!
- 1. Bài thơ ngày 22/12: Cánh võng
- 2. Bài thơ ngày 22/12: Anh vẫn hành quân
- 3. Bài thơ ngày 22/12: Tiếng Nói Việt Nam ở Trường Sa
- 4. Bài thơ ngày 22/12: Tự Hào
- 5. Bài thơ ngày 22/12: Anh là lính
- 6. Bài thơ ngày 22/12: Thơ tình lính đảo
- 7. Bài thơ ngày 22/12: Lính Cụ Hồ
- 8. Bài thơ ngày 22/12: Đẹp thay Quân đội nhân dân Việt Nam
- 9. Bài thơ ngày 22/12: Thư của lính
- 10. Bài thơ ngày 22/12: Đêm biên giới
1. Bài thơ ngày 22/12: Cánh võng
Thủa ấu thơ
Nghe tiếng mẹ à ơi!
Cánh võng đu đưa
Ru con vào giấc ngủ
Trong mơ
Con thấy đàn cò trắng
Thấy con đò bến nước dòng sông
Chút lớn khôn
Thương mẹ hiền vất vả lưng còng
Con bắt ốc mò cua mót lúa
Lúc thảnh thơi
Mắc võng vào bờ tre trước ngõ
Chao võng đều đều
Đón ngọn gió nồm nam.
Trưởng thành rồi!
Sức trẻ thanh niên
Xa mẹ xa quê con lên đường nhập ngũ
Bãi khách Trường Sơn buổi đầu bỡ ngỡ
Mắc võng giữa rừng
Nhớ mẹ, nhớ quê!
Đã bao lần “đầu súng trăng treo”
Đã mấy lúc mưa dầm nắng gắt
Đã bao phen đạp trên đầu giặc
Để lúc yên bình
Mắc võng
Ngắm trời xanh!
Xuất ngũ về trong cuộc sống bon chen
Theo quy luật: có con rồi có cháu
Cánh võng Trường Sơn kỷ niệm một thời xương máu
Nay mắc trước hè
Chăm giấc ngủ cháu con!
Ơi! Cánh võng diệu huyền từ thuở ấu thơ
Đã theo suốt đời tôi
Như một con đò nhỏ
Dẫu chòng chành qua muôn vàn sóng gió
Vẫn đưa tôi về
Bến cũ
Mẹ ầu ơ!
2. Bài thơ ngày 22/12: Anh vẫn hành quân
Anh vẫn hành quân từ nghìn năm xưa
Dấu chân trần theo tiếng gọi các vua
Nhộn nhịp xa xa bước đi muôn thuở
Của thế hệ xưa dòng máu lạc hồng.
Từ thuở hồng hoang trong bọc đồng bào
Chân lên rừng chân lao ra biển lớn
Chiến thắng thủy thần cao hơn mạng sống
Ghi lại dấu chân con lạc cháu hồng.
Anh vẫn bước đi theo nhịp trống đồng
Bốn ngàn năm cha ông ta dựng nước
Nỏ thần ơi dội đầu quân xâm lược
Dựng nên rồi Đất Nước Việt Nam ta.
Vốn dĩ dân ta sống rất hiền hòa
Lo ở lo ăn trồng hoa để sống
Không muốn nghe tiếng bom và tiếng súng
Xây tượng đài liệt sĩ ngắm mà vui.
Nhưng thói đời vẫn cứ thói đời thôi
Không ngồi với nhau điều hơn lẽ thiệt
Cứ muốn chiếm nhiều và chẳng cần biết
Cần đánh nhau không cần thiết hòa bình.
Đã lâu rồi trên Đất Nước Việt mình
Trải hàng nghìn năm kẻ thù rình rập
Muốn cướp đi của ta từng tấc đất
Biến ta thành kẻ mất hết không nhà.
Nói với nhau bằng lời lẽ ôn hòa
Không chịu được phải giờ ra nắm đấm
Cũng chẳng xong đành phải cầm súng ống
Tàu chiến máy bay hay cả đống xe tăng.
Chiến tranh đã trải qua bao tháng năm
Người mất, tật còn, xương nằm dưới đất
Gia đình nát tan chiến tranh cướp mất
Trên đất này nay tràn ngập nghĩa trang.
Ta vẫn phải theo tiếng gọi non sông
Rầm rập vang lên bước chân không mỏi
Để Tổ Quốc ta ngàn năm sống mãi
Đến bây giờ anh lại bước hành quân.
Hành quân xa chẳng còn mấy gian nan
Nhưng máu đào vẫn còn đang đổ đấy
Vì cuộc sống ta bầu trời xanh biết mấy
Hành quân rồi lại vùng dậy hành quân.
3. Bài thơ ngày 22/12: Tiếng Nói Việt Nam ở Trường Sa
Tiếng nói Việt Nam ở Trường Sa
“Đây là Tiếng nói Việt Nam…"
Biết mấy tự hào âm thanh ấy
Nắng Trường Sa, gió cát Trường Sa
Nỗi nhớ quê nhà xôn xao sóng vỗ
Loa phóng thanh trên cành phong ba
Đài bán dẫn đặt bên công sự
Bình yên đảo xa chiều lộng gió
Lính trẻ quây quần nghe Tiếng nói Việt Nam…
Ôi! Tiếng của quê hương, Tổ quốc
Bốn ngàn năm vang đến cõi bờ xa
Tiếng gươm giáo thuở nào đi giữ nước
Tiếng gió đồng dào dạt khúc dân ca
Nghe xạc xào bờ lau bãi sậy
Tiếng võng trưa kẽo kẹt dưới tre làng
Tiếng thoi đưa nhịp nhàng trong xưởng máy
Tiếng trống trường mỗi sáng mặt trời lên
Nghe tha thiết tiếng suối rừng cuộn chảy
Sáo diều ru mướt gió chiều hè
Tiếng ve ngân dìu dặt hàng me
Nhịp hò khoan xóm chài trăng bát ngát…
Nơi Trường Sa đêm ngày sóng hát
Cứ ngân vang Tiếng nói Việt Nam…
Thao thức đồng quê mùa gieo hạt
Cành san hô đảo đá bỗng xanh mầm
Thiêng liêng tiếng quê hương, Tổ quốc
Hải đảo thân yêu như ngõ xóm đường làng
Mỗi buổi sáng lại vang lên thân thuộc
“Đây là Tiếng nói Việt Nam…”.
4. Bài thơ ngày 22/12: Tự Hào
Truyền thống Quân đội nhân dân
Mỗi năm chỉ đến một lần hiển nhiên
Cờ hoa rực sắc ba miền
Nhớ về một thuở ghi tên đời mình
Trãi bao mất mát, hi sinh
Bảy mốt năm, vẫn trọn tình nước non
“Trăm năm bia đá thì mòn”
Vẫn mong truyền thống vẹn tròn ngàn năm.
Đời người như kiếp phận con tằm
Nuôi tình nhả nghĩa vụ chăm lòng người
Dù cho thịt nát xương rơi
Bấy nhiêu năm vẫn rạng ngời chữ nhân
5. Bài thơ ngày 22/12: Anh là lính
Rồi một ngày tôi bước vào quân ngũ
Khi tuổi đời chưa đủ nghĩ suy
Xa quê hương xa bạn xa bè
Và cô bé chung vách nhà bên xóm
Ba tháng quân trường luyện rèn đời lính
Khi thao trường lúc vượt núi băng sông
Khi nửa đêm trống giục tấn công
Chưa kịp ngủ trời vừa hừng sáng
Những đêm trăng nhớ bè nhớ bạn
Gió biên thùy thổi tạt làn da
Ngẫm quê hương giặc cướp trường sa
Càng cố gắng dặn lòng không rơi lệ
Bạn với lính điếu thuốc vừa cháy dở
Không cà phê không gái đẹp gợi tình
Những khi buồn khi nhớ người yêu
Ba lô lộn viết vội vàng mấy chữ
Đời của lính biết bao là gian khổ
Vẫn lạc quan mỗi độ xuân về
Quê còn nghèo thương những trẻ thơ
Nguyện cố gắp góp công vì tổ Quốc.
6. Bài thơ ngày 22/12: Thơ tình lính đảo
Anh lại viết vần thơ tình lính đảo
Sóng đại dương khờ khạo đỡ thân tàu
Lính mà em gia tài có gì đâu
Chỉ duy nhất chứa một bầu máu đỏ
Đời lính đảo còn gian nan khốn khó
Bụi trường chinh hòa nhuộm gió trùng khơi
Lá thư nhà mặn đắng cả vành môi
Niềm nhung nhớ nổi trôi cùng cánh sóng
Đêm sương giá còn ngày thì cháy bỏng
Cọng rau dền động cả bát mồ hôi
Phút tuần tra trăng chênh chếch mé đồi
Ôm cây súng thành một đôi tri kỷ
Đời lính mà em ơi đừng suy nghĩ
Tổ quốc cần người chiến sĩ tiền phương
Sau lưng là lời nhắn nhủ quê hương
Vững tay súng trên con đường binh nghiệp
Thơ viết dở ngày mai anh viết tiếp
Cánh Hải Âu …“báo tiệp”…Nhắc xuân về.
7. Bài thơ ngày 22/12: Lính Cụ Hồ
Núi rừng vắng chẳng bóng người
Chỉ biên phòng với tiếng cười và mây
Giữa biển cả, giữa trời đây
Lính Hải quân hưởng ngất ngây gió trời
Mặn mòi nước biển đầy vơi
Nên khao khát lắm giếng khơi quê nhà
Biển trời, hải đảo của ta
Thiêng liêng bờ cõi, bao la nghìn trùng
Trí trai thỏa sức vẫy vùng
Noi theo truyền thống anh hùng ông cha
Giữ yên bờ cõi nước nhà
Nghìn năm bất khuất, chúng ta tự hào
8. Bài thơ ngày 22/12: Đẹp thay Quân đội nhân dân Việt Nam
Cả đời em chẳng yêu ai
Yêu anh bộ đội, có tài đánh tây
Câu hò ngày ấy, còn đây
Vang vọng bến nước, đường cày đảm đang
Nếu không chiến thắng vẻ vang
Chưa xong nhiệm vụ, đừng màng cưới em
Em ơi..đợi nhé không hèn
Sau khi thắng lợi, làm quen cũng vừa
Ru hời trên võng đò đưa
Ngủ đi còn giặc, cha chưa thể về
Giọng hò,lời ru đê mê
Tạo nên sức mạnh, diệt bè xâm lăng
Bộ đội càng đánh càng hăng
Bè lũ cướp nước, trực thăng lộn nhào
Lời bác dặn dò hôm nào
Quân đội làm tốt, không sao nhãng lòng
Quân đội Việt Nam anh hùng
Luôn luôn tỏa sáng, trong lòng nhân dân
9. Bài thơ ngày 22/12: Thư của lính
Đêm Tây nguyên gió hát
Xào xạc lá rừng rơi
Anh viết vội vần thơ
Gửi em khi đổi gác
Nhớ quê nhà mùa gặt
Lúa vàng nặng trĩu bông
Chúng mình ngồi ven sông
Thầm thì trong hương lúa
Rồi anh đi nghĩa vụ
Làm trách nhiệm công dân
Mai này ta đoàn tụ
Hạnh phúc sẽ trào dâng
Có đêm khuya thao thức
Ngắm ngàn sao lấp lánh
Nghe gà gáy từng canh
Chợt thấy lòng xao xuyến
Thèm ánh mắt đen huyền
Ướt lệ đọng bờ mi
Phút tiễn đưa lưu luyến
Vòng tay ôm vội ghì
Nhưng em ơi buồn chi
Anh ở bên đồng đội
Như anh em Ngoại Nội
Đoàn kết rất yêu thương
Em ơi chớ coi thường
Gió lạnh lùa vai em
Nhớ mặc áo ấm thêm
Chờ anh về em nhé.
10. Bài thơ ngày 22/12: Đêm biên giới
Em ngồi hát giữa những người lính trẻ
Đôi mắt rưng rưng ánh lửa bập bùng
Nơi biên giới đồng khô cỏ cháy
Vệt trăng lưỡi liềm rơi xuống hoàng hôn
Tiếng hát em vút lên trong màn đêm
Nghe da diết một tình yêu bỏng cháy
Ôi giọng hát sao thiết tha đến vậy
Có phải em đang hát với lòng mình?
Em hát cho ai, hay đang hát cho anh
Hát về những người từng đi qua cuộc chiến
Vẫn đợi chờ một tình yêu sẽ đến
Khát vọng thiết tha của một con người
Giọng hát em mênh mông giữa đất trời
Làm anh bâng khuâng nhớ những người ngã xuống
Những đồng đội anh hy sinh trong cuộc chiến
Cho hôm nay thanh bình, cho đất mẹ nở hoa
Anh hát cùng em một khúc dân ca
Câu hát đưa ta về khoảng trời thơ dại
Dù nơi đây còn đồng khô cỏ cháy
Tặng em nhánh cỏ lau thay những đóa hồng
Hãy ngồi lại gần nhau bên ánh lửa bập bùng
Xung quanh ta là những người lính trẻ
Xin thức cùng anh đêm nay em nhé
Sương giăng mờ câu hát vẫn ngân xa