Thơ tặng một nhà báo
"Nhà báo chống phá rừng"
Có lần tôi nghe người ta gọi về anh như thế
Từ những bài phóng sự về rừng
Chảy máu suốt chiều dài đất nước
Nếu không có cuộc đời thôi thúc
Anh vẫn là một thầy giáo chốn quê
Sáng đến trường dạy các em thơ
Chiều vui với ruộng vườn, ao cá
Áo lính cũ mà hồn xung chí lạ
Anh yêu rừng, yêu núi... lại tìm đi
Bàn chân qua bao miền đất cằn khô
Định mệnh cuộc đời chung buồn vui nghề báo
Lộc trời cho thêm thơ và nhiếp ảnh
Thơ chân thành với bóng cỏ non tơ
Anh khóc rừng thời cổ tích nguyên sơ
Những bức ảnh đau niềm đau muối xát
Dễ gì có "ba nhà" trong một
Nên đôi khi nâng chén rượu nheo cười
Mái tóc anh trắng một khoảng mây trời
Lặng lẽ bay qua cánh rừng xưa cũ...