Tản văn: Vết rạ cháy

19/09/2013 09:11

Ngôi trường nằm trơ trọi giữa cánh đồng lúa chín. Mùa này nhà nông bắt đầu bước vào vụ thu hoạch. Hôm nay học đến bài văn miêu tả, những đứa học trò nhao nhao đòi cô cho đề tả cánh đồng lúa chín...

Ngôi trường nằm trơtrọi giữa cánh đồng lúa chín. Mùa này nhà nông bắt đầu bước vào vụ thu hoạch.Hôm nay học đến bài văn miêu tả, những đứa học trò nhao nhao đòi cô cho đề tảcánh đồng lúa chín. Vì những loại đề như vậy vừa dễ, vừa sát với thực tế. Từtrên tầng hai, qua cửa sổ, chúng có thể quan sát được cánh đồng, quan sát đượcsự vất vả của nhà nông đang vào mùa.

Ðây là ngôi trườngtrung học thứ hai tôi đã giảng dạy. Ngôi trường thứ nhất nằm giữa trung tâmthành phố, ngày ngày xe cộ chạy tấp nập. Ngôi trường thứ hai nằm giữa một cánhđồng làng. Ngày ngày, từng đàn trâu chăm chỉ cày ruộng, lom khom vài bóng dángcủa những người phụ nữ. Dù đứng ở vị trí nào của ngôi trường, tôi cũng có thểquan sát cặn kẽ được cánh đồng.

Mùa tựu trường và mùagặt cùng nhịp bước với nhau qua khung thời gian. Ngoài đồng, tiếng cười nóiđược mùa của các bác nông dân rôm rả. Nhìn những em học sinh, đứa nào cũng múpmíp, khuôn mặt tươi như quả chín đầu mùa. Giữ lời hứa với lũ học trò, tôi chođề văn trên lớp tả cánh đồng, chấm xong bài viết, tôi thấy mình hạnh phúc ra.Hạnh phúc vì trên thị trường đang có rất nhiều sách tham khảo, sách học tốt.Nhưng không, những đứa học trò mặt búng ra sữa của tôi, đã biết đưa thực tế vàobài văn một cách chân thực, cảm động. Dù những câu văn còn vụng về, chữ viếtcòn nghuệch ngoạc, nhưng mỗi câu văn, mỗi vần chữ đều là của chính các em. Làsản phẩm của kiến thức kết hợp với thực tế.

Và tiết trả bài hômấy, chúng tôi bàn tán xung quanh vấn đề về mùa gặt, về cánh đồng lúa chín. Tôitìm về kí ức của ngày xưa qua những nụ cười trong trẻo, hồn nhiên của cô cậuhọc trò trong lớp.

… Hồi ấy, cứ sau mỗiđợt thu hoạch, tôi theo mẹ ra đồng đốt rạ, những đống rạ phút chốc thành đốngtro tàn, tro đọng lại để rửa phèn cho đất, để mùa sau tươi tốt hơn. Và đốt rạcũng là một công việc cần thiết với nhà nông. Vì sau mỗi vụ thu hoạch, mỗi nhàchỉ cần dự trữ cho gia đình mình một cây rơm vàng là đủ. Còn lại dùng để đốt,chờ mưa xuống, là số rạ cháy đó thấm vào đất, tạo thành chất dinh dưỡng cho mùasau.

Tôi khi ấy, một buổiđi học, buổi còn lại đi chăn trâu cắt cỏ, quần quật với công việc nhà nông cùngvới bố mẹ. Suốt những năm tháng đi học, chúng tôi chưa từng một lần cưỡi xeđạp, cỏ làng mòn mỏi theo vết chân, và những đôi chân cứ to bè vì đi lại, vìleo đồi nhiều. Nhưng sự vất vả, niềm vui lao động, những cánh diều, tiếng cườitrong veo của lũ bạn, chính điều đó là trang sách giáo khoa đầu đời của tôi.

Kí ức cứ xen lẫn thựctại. Tuổi thơ tôi trong veo và đẹp như những vần lục bát mùa thu. Từng ngọnkhói đốt đồng bay lên hòa mình với ráng chiều đỏ rực, nỗi nhớ nhà, nhớ nhữnggương mặt quen thuộc bên đám khói chiều cứ chênh chao, chênh chao!Heraclitus từng nói “Không ai tắm hai lầntrên cùng một dòng sông”. Và những gì ngọt ngào của dòng sông cuộc sống cứ trôimãi trôi mãi, không định ngày cập bến. Vì vậy phải biết trân trọng từng giâyphút trong cuộc đời này, biết vui với những gì mình đang có. Và hãy làm một đóahoa tỏa hương thơm ngát cho cuộc đời. Giống như những gốc rạ khô cuối mùa, cháyđen để tạo ra chất dinh dưỡng cho những mùa sau.

Thanh Trâm

Theo baodaknong.org.vn
https://baodaknong.org.vn/van-hoc-nghe-thuat/tan-van-vet-ra-chay-26635.html
Copy Link
https://baodaknong.org.vn/van-hoc-nghe-thuat/tan-van-vet-ra-chay-26635.html
x
    Nổi bật
        Mới nhất
        Tản văn: Vết rạ cháy
        • Mặc định
        POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO