Trong trái tim mỗi người luôn cónhững phần đặc biệt dành cho người phụ nữ của cuộc đời mình bằng tất cả niềmthương yêu, lòng biết ơn, kính trọng. Người đó có thể là mẹ, là chị, là vợ, làcon gái, là người yêu, là bạn thân, là đồng nghiệp… Nhân ngày Quốc tế phụ nữ8/3, Tòa soạnxin trân trọng gửi tới bạnđọc chùm thơ viết về “nửa quan trọng làm nên thế giới” thay cho lời chúc tốtđẹp nhất dành tặng những người phụ nữ Việt Nam.
MẸ CỦA ANH
Tác giả: Xuân Quỳnh
Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Ðể cho mái tóc trên đầu anh đen
Ðâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh
Nào là hoa bưởi hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa
Xin đừng bắt chước câu ca
Ði về dối mẹ để mà yêu nhau
Mẹ không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôncùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông khôngbờ
Chắc chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.
*****
THƯƠNG CHỊ
Tác giả: Huỳnh Anh Thư
Mắc nợ gì tiền kiếp, tự ngàn xưa?
Hay tạo hóa vô tình không nắn nót
Chị thường giấu giọt buồn sau khóemắt
Mấy khi ngồi ngắm bóng trước gươngsoi
Bao lo toan dồn lại một đôi vai
Chị lặng lẽ, lại càng thêm lặng lẽ
Vóc dáng ấy vốn thường ngày nhỏ bé
Dễ nhòa tan lẫn khuất giữa mọi người
Hiền hậu sao trong tiếng nói nụ cười
Lòng nhân ái chừng như không chútcạn
Chị dịu dàng như một vì sao sáng
Một vì sao nhỏ xíu giữa trời đêm
Thương chị mình, như cô bé lọ lem
Em ước chi có phép màu của Bụt!
Sẽ tặng chị một bất ngờ lớn nhất
Nét lung linh, gương mặt của trăngrằm…
*****
VỪA ĐỦ
Tác giả: Trần Nhương
Em vừa đủ để anh khao khát
Vừa đủ làm cho anh thật là anh
Trời chớm thu vừa đủ nét xanh
Quả chua ấy cũng vừa đủ ngọt
Em vừa đủ để qua thời non nớt
Nét thục hiền vừa đủ chút đành hanh
Trong vững bền vừa đủ sự mong manh
Trong đằm thắm vừa đủ lòng nghi kỵ
Em đàn bà vừa đủ men thi sỹ
Em trang đài vừa đủ nét chân quê
Thích cộng vào vừa đủ biết đem chia
Lòng ngay thẳng vừa đủ mưu che đậy
Em già dặn vừa đủ điều non bấy
Em tươi vui vừa đủ nét ưu phiền
Em lạnh lùng vừa đủ để thôi miên
Em gìn giữ vừa đủ lòng nổi loạn
Anh khao khát với trái tim lãng mạn
Mong suốt đời vừa đủ để yêu em…