Người phụ nữ chật vật nuôi đàn con thơ và chồng liệt giường

Thanh Hằng| 08/11/2022 09:13

Vợ chồng chị Nguyễn Thị Miền gặp nhau trong thời gian làm công nhân tại Bình Dương, sau đó cùng nhau lên Đắk Nông để làm kinh tế. Cuộc sống của gia đình khó khăn hơn khi chồng chị - anh Mã Văn Hậu bị tai biến, nằm liệt giường nhiều năm qua.

ADQuảng cáo

Theo lời đề nghị của cán bộ xã Hưng Bình (Đắk R’lấp), chúng tôi tìm về căn nhà nhỏ ở thôn 1 của chị Nguyễn Thị Miền, sinh năm 1975. Gọi là nhà, nhưng nơi trú ngụ của 5 người chỉ giống căn chòi gỗ, bốn bề được quây kín bằng gỗ, bạt, bên trong không có món đồ gì giá trị.

Trên chiếc giường đặt giữa nhà, anh Mã Văn Hậu ngước đôi mắt vô hình, nhìn về phía ánh sáng mặt trời. Đôi mắt của người đàn ông vẫn sáng rõ, nhưng ánh nhìn vô thức càng khiến mọi người xót xa, thương cảm.

Chị Miền một mình lo liệu gia đình khi chồng bị tai biến, liệt giường từ năm 2017

Nhớ về quãng thời gian qua, chị Miền cho biết: “Tôi với chồng gặp nhau khi làm công nhân ở Bình Dương. Đến năm 2000 vợ chồng lên Đắk Nông làm kinh tế. Vợ chồng cố gắng tằn tiện, mua được ít đất để làm ăn, nuôi các con đi học. Cả 4 cháu đều thương bố mẹ, năm nào cũng được học sinh giỏi nên vợ chồng lấy đó làm động lực mà phấn đấu”.

Chị Miền cho biết, 5 năm trước, khi đang đưa con đi học, anh Hậu bị tai biến. Tưởng chừng cuộc đời của người đàn ông sẽ chấm hết khi bước sang tuổi 50, thế nhưng may mắn, anh Hậu giữ được tính mạng sau gần 6 tháng nằm viện điều trị. Cũng từ ngày ấy, gánh nặng gia đình, bao nhiêu khắc khổ, vất vả đều đổ dồn lên vai chị Miền.

Từ ngày trở về từ bệnh viện, anh Hậu nằm bất động trên giường, toàn bộ sinh hoạt ăn uống, vệ sinh một tay chị Miền lo liệu. Nhưng trong lòng chị và những đứa con, anh Hậu vẫn là chồng, là bố - một phần không thể thiếu của gia đình, dù nhiều lúc cả 5 người rơi vào cảnh bữa đói, bữa no.

Căn nhà gỗ của gia đình xuống cấp, được chắp vá để tránh mưa gió

ADQuảng cáo

“Ngày đưa chồng đi điều trị, chỉ có mình tôi bên cạnh. Anh em họ hàng tới thăm, cũng khuyên tôi đưa anh ấy về nhà, nhưng vợ chồng với nhau, sao tôi làm thế được. Hơn nữa, những đứa con của tôi cũng cần bố, dù anh ấy nằm một chỗ, nhưng ít nhất mẹ con tôi còn có một điểm tựa tinh thần mỗi khi về nhà”, chị Miền bùi ngùi.

Cuộc sống khó khăn, nhất là khi trụ cột của gia đình đổ bệnh, chị Miền vẫn tin rằng mình còn may mắn hơn nhiều hoàn cảnh khác. Ông trời cho chị sức khỏe và cả 4 đứa con đều học giỏi, riêng cháu đầu là sinh viên năm 3 đại học, học kỳ nào cũng được nhận học bổng. Đó cũng là niềm an ủi lớn nhất của chị.

Điều mà chị Miền cảm thấy ấm lòng nhất đó là những đứa con hiểu chuyện, biết đỡ đần mẹ

Chị Miền tự hào: “Bố nằm trên giường, sống như người thực vật, nhưng các con vẫn chào hỏi mỗi khi đi về. Riêng cháu lớn, lúc nào được nghỉ dài ngày đều bắt xe về phụ giúp mẹ chăm sóc bố. Cũng nhờ các con hiểu chuyện, tôi tranh thủ chăm sóc được vườn cà phê, để lo cuộc sống”.

Khẽ nhấc đôi bàn tay co quắp của anh Hậu để xoa bóp trong vô vọng, ước mơ duy nhất của chị Miền và các con đang tuổi ăn, tuổi học đó là chồng, bố có một chỗ nằm kiên cố, 4 cháu nhỏ có một chiếc giường để ngả lưng mỗi khi đêm về.

Nhìn quanh căn nhà trống trước, trống sau, chị Miền tâm sự: “Cầm cự đến ngày hôm nay, tôi cũng phải cố gắng hết sức. Tất cả vì chồng, vì con mà tôi cố sống để chăm lo cho anh ấy và các cháu”.

Mọi đóng góp, giúp đỡ xin gửi về: chị Nguyễn Thị Miền, thôn 1, xã Hưng Bình, huyện Ðắk R'lấp, tỉnh Ðắk Nông, SÐT: 0981.495.233 hoặc thông qua Quỹ “Tấm lòng vàng” Báo Ðắk Nông, tài khoản: 63510000006838 tại Chi nhánh Ngân hàng BIDV Ðắk Nông; tài khoản: 5300666787979 tại Chi nhánh Ngân hàng Agribank Ðắk Nông, SÐT: 2613.544244.

ADQuảng cáo
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Người phụ nữ chật vật nuôi đàn con thơ và chồng liệt giường
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO