![]() |
Ảnh tư liệu |
Đông sang gió rét bời bời
Bâng khuâng tôi nhớ một thời ấu thơ!
Những chiều lũ trẻ ngẩn ngơ
Tung tăng chân sáo từng giờ vui chơi…
Rạ rơm trơ gốc lên trời!
Đất quê nồng đượm muôn đời chẳng phai
Cánh diều vi vút mê say
Để ta níu giữ trong tay chẳng rời
Mái tranh xiêu vẹo một thời!
Có người mẹ trẻ ngồi khơi bếp hồng
Khói bay theo gió bềnh bồng
Mùi thơm cơm gạo khiến lòng xôn xao
Ấu thơ rồi cũng qua mau!
Tìm đâu bóng dáng năm nào xa xôi…
Mẹ tôi nay cũng già rồi
Tóc xanh giờ đã phai phôi bạc màu
Vì đời cơ cực gian lao
Mà hình dáng mẹ hanh hao, guộc gầy…
Đông sang gió buốt đôi tay!
Tôi về nắm lại mà cay mắt mình.