![]() |
Ảnh minh họa |
Tôi về phố núi mùa đông
Đồi cao sương phủ mênh mông đất trời
Bỗng nghe thương nhớ một thời
Phố hoa vàng ấy có người tôi yêu!
Mùa đông mưa gió hắt hiu
Xa em năm tháng đã nhiều xót xa
Bao đêm nằm nhớ quê nhà
Có người đau với phù hoa thị thành
Mái nhà ngói ám rêu xanh
Mộng mơ ngày cũ đã thành khói sương
Đâu người yêu của tôi thương?
Làm sao về lại suối nguồn ngày xưa!
Chiều nay Gia Nghĩa gió mưa
Mùa đông năm ấy như vừa mới đây
Lối về giá lạnh sương vây
Còn tôi… còn lại tháng ngày không em…