Nên biết

Con trai cấm cản, liệu tôi nên bước tiếp hay dừng lại?

Quốc Duẩn20/03/2025 11:10

Tôi là người phụ nữ trong câu chuyện này, và đây là tâm tư của tôi...

Góa chồng từ năm 35 tuổi, tôi đã dành cả thanh xuân để nuôi con, chăm lo từng bữa ăn, giấc ngủ, vun vén cho con từng chút một. Chồng tôi ra đi bất ngờ trong một vụ tai nạn giao thông, bỏ lại tôi với đứa con thơ dại mới lên năm. Ngày ấy, tôi không có thời gian để gục ngã. Tôi phải mạnh mẽ, phải trở thành cả cha lẫn mẹ, phải kiên cường mà sống vì con.

Suốt 15 năm, tôi đã quên mất bản thân mình. Tôi lao vào công việc, dành tất cả tình thương, sức lực cho con, chỉ mong bù đắp phần nào sự thiếu vắng của cha nó. Tôi không nghĩ đến hạnh phúc riêng, bởi với tôi, con là tất cả.

Con trai cấm cản, liệu tôi nên bước tiếp hay dừng lại
Con trai cấm cản, liệu tôi nên bước tiếp hay dừng lại

Rồi con cũng lớn. Con trai tôi giờ đã 20 tuổi, học xa nhà, có cuộc sống riêng. Tôi những tưởng đây là lúc mình có thể sống cho bản thân một chút, có thể tìm một người để tâm sự, để nương tựa lúc tuổi già. Nhưng nào ngờ, chính con lại trở thành rào cản lớn nhất.

Tôi đã gặp anh – một người đàn ông góa vợ, trầm tính và biết quan tâm. Ở bên anh, tôi cảm thấy mình không còn đơn độc. Chúng tôi gặp nhau qua bạn bè, ban đầu chỉ là những cuộc trò chuyện vu vơ, nhưng dần dần, tôi nhận ra mình thực sự muốn có một người để sẻ chia những niềm vui, nỗi buồn của cuộc sống. Sau nhiều tháng suy nghĩ, tôi quyết định nói chuyện với con.

Tôi đã mong con sẽ hiểu, sẽ thương mẹ, sẽ chấp nhận rằng mẹ cũng cần một người bên cạnh. Nhưng không, con trai tôi phản đối kịch liệt. Nó giận dữ, bỏ về phòng, lạnh lùng nói với tôi rằng: "Mẹ chỉ cần con là đủ, mẹ không cần ai khác." Tôi nhẹ nhàng giải thích rằng con rồi cũng sẽ có gia đình riêng, tôi không thể mãi mãi là cái bóng bên cuộc đời con. Nhưng con chỉ đáp một câu khiến tim tôi đau nhói:

"Nếu mẹ có người khác, con sẽ không về nhà nữa."

Tôi sợ hãi. Sợ mất con, sợ làm con tổn thương. Nhưng trong thâm tâm, tôi cũng tổn thương không kém. Tôi tự hỏi mình, 15 năm qua, tôi đã hy sinh quá nhiều rồi, vậy mà đến khi muốn một chút hạnh phúc, tôi lại bị chính con trai ngăn cấm sao?

Rồi cái ngày ấy cũng đến. Con trai tôi bắt gặp tôi và anh đi cùng nhau. Nó đứng trước cửa, nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng, không nói một lời. Chẳng bao lâu sau, anh chủ động rời xa tôi. Tôi biết anh làm vậy vì thương tôi, vì không muốn tôi phải đứng giữa hai lựa chọn khó khăn.

Bây giờ, tôi và anh đã tạm ngừng liên lạc. Tôi nhớ anh, nhớ những buổi trò chuyện, nhớ cái cách anh nhẹ nhàng lắng nghe tôi. Nhưng nhìn con trai mình, tôi lại không dám bước tiếp.

Tôi không biết mình có ích kỷ không, hay chính con trai tôi đang quá ích kỷ? Tôi không trách con, vì tôi hiểu, với nó, bố là duy nhất, và nó không muốn ai thay thế vị trí ấy. Nhưng tôi cũng tự hỏi, liệu tôi có quyền được hạnh phúc nữa không? Hay tôi vẫn phải tiếp tục sống vì con, như đã làm suốt hơn hai mươi năm qua?

Tôi thật sự băn khoăn. Liệu tôi nên bước tiếp hay dừng lại? Tôi mong nhận được lời khuyên từ những người ngoài cuộc, những người có thể nhìn câu chuyện này một cách khách quan hơn tôi...

x

Nổi bật

    Mới nhất
    Con trai cấm cản, liệu tôi nên bước tiếp hay dừng lại?
    • Mặc định
    POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO