Có một vùng biên
Có một vùng biên vào mùa hoa nở
Có một vùng biên vào mùa hoa nở
Trắng triền đồi thơm ngát cánh rừng xa
Em sơn nữ, cất lời ca thánh thót
Anh mỉm cười, vui tiếp bước tuần tra
Có một vùng biên êm đềm trong nắng sớm
Dòng Đắk Đam uốn lượn an lành
Được chắt lọc từ mạch ngầm hai nước
Lại cạn mình tưới mát rẫy nương xanh
Có một vùng biên qua cây cầu rất hẹp
Nhưng nối yêu thương tình hữu nghị hoà bình
Những chàng trai phải lòng bao cô gái
Họ về chung nhà đón những đứa con xinh
Vùng biên ấy dù qua nhiều gian khó
Trai đôi bờ đoàn kết, chở che nhau
Giữ truyền thống vì tương lai rộng mở
Xây quê hương thêm lớn mạnh đẹp giàu
Vùng biên ấy có một người em nhớ
Lên thăm anh vào dịp cuối mùa đông
Niềm hạnh phúc sau bao ngày xa cách
Tay trong tay, em môi má ửng hồng.