Ảnh tư liệu |
Mỗi sáng mờ sương cô gùi chữ đến trường
Gùi cả niềm thương và nỗi nhớ
Những cặp mắt trẻ thơ đen lay láy
Găm vào đời thành những giấc mơ.
Đã mười năm cô gắn bó với làng
Như thể đó đã là định mệnh
Như những ngày bàn chân còn bỡ ngỡ
Đến bây giờ làng không thể thiếu cô.
Những buổi chiều cơn gió cao nguyên
Mẹ ở quê chắc cũng ngóng chờ
Những niềm yêu giờ hóa thành kỷ niệm
Bao buồn vui cô gửi lại cho đời.
Lại một ngày cô gùi những ước mơ
Của những trẻ cô ươm mầm từng phút
Để đêm nay bên trang giáo án
Những nỗi niềm cô gửi mãi sâu xa.