Ảnh tư liệu |
Đưa tay chạm khẽ mùa đông
Chợt cơn gió lạnh bềnh bồng cuốn xoay
Đông sang sương lạnh giăng đầy
Thương cho đời mẹ những ngày gian lao.
Sớm lên chiếc áo bạc màu
Đường dài hun hút tiếng rao lặng thầm
Trời còn sương gió lạnh căm
Mẹ vẫn chiếc bóng tháng năm dãi dầu.
Chiều nghiêng bóng ngả bờ ao
Vi vu tiếng gió lao xao bên ngoài
Mẹ về lạnh ngắt đôi tay
Nụ cười vẫn mãi đong đầy trên môi.
Thời gian theo cơn gió trôi
Năm qua, tháng lại mẹ tôi thêm già
Tóc xanh nay đã phôi pha
Và đôi mắt ấy cũng nhòa nhiều thêm.
Chiều nay lặng lẽ bên thềm
Nghe cơn gió lạnh khơi niềm bâng khuâng
Thương mẹ tôi ước một lần
Cho mẹ hạnh phúc chẳng cần lo âu.