Vào ngày Vu Lan, những món quà, lời chúc, bài thơ Vu Lan hay sẽ thay cho lời cảm ơn, đồng thời thể hiện lòng biết ơn của con cái đối với cha mẹ, sự tôn trọng, tri ân đối với tổ tiên. Cùng điểm qua 10+ bài thơ Vu Lan báo hiếu cảm động, giàu tình cảm, ý nghĩa qua bài viết dưới đây.
Bài thơ Vu Lan dành tặng cha mẹ cảm động, giàu tình cảm, ý nghĩa nhất 2024
1. Bài thơ Bông hồng tháng 7
Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ
Đừng nói phải chi… quá trễ rồi
Chiếc bóng thời gian nào chảy ngược
Dòng đời gõ nhịp chẳng ngừng trôi
Bông hồng dưỡng dục đây lòng mẹ
Hoa thắm công ơn tựa biển trời
Tháng Bảy Vu Lan mùa báo hiếu
Ai ơi kẻo muộn – lá vàng rơi…
(Tác giả: Nguyễn Khánh Chân)
2. Vu Lan báo hiếu cha mẹ
Mẹ là biển cả thênh thang
Cha là ngọn núi cao sang giữa đời
Cho con cuộc sống tuyệt vời
Với bao no ấm từ thời ấu thơ.
Mẹ hiền dìu những giấc mơ
Cho con chấp cánh bay vào tương lai
Ơn cha nghĩa mẹ đong đầy
Sớm hôm vất vả hao gầy lao tâm.
Chỉ mong con chớ sai lầm
Sa vào cạm bẫy thăng trầm thế gian
Dòng đời sóng gió miên man
Con yêu hãy nhớ đừng gian dối lòng.
Tiền tài vật chất hư không
Chỉ là một chút phấn hồng mà thôi
Làm người bể khổ đơn côi
Nên con đã hiểu được rồi mẹ ơi.
Từ nay đến trọn muôn đời
Con xin ghi khắc những lời mẹ cha
Sống luôn mang những thật thà
Yêu người yêu bạn mới là chính nhân.
3. Bài thơ Ngày Vu Lan
Cơn gió nồng thổi tràn đất mẹ
Còn man mác nỗi buồn mùa thi
Rằm tháng Bảy gió trời tháng bảy
Ta âm thầm đứng ngắm bóng thu qua
Ta nhớ lại những ngày ở rất xa
Dòng sữa trắng mẹ cho con ngọt lành
Còn giọt nắng cất vào cuộc đời nhỏ
Và yêu thương trong những cánh diều xa
Rằm tháng Bảy… Vu Lan tháng Bảy…
Huyền thoại mẹ con nhớ mãi không quên
Con vẽ cho mẹ… Cuộc đời gian khó
Mẹ lớn lên, đất nước còn cơ cực
Nhà mẹ nghèo, lều rách hoang sơ
Cơm gồng gánh, cõng khoai sắn độn
Thời chúng con không thể nào hình dung
Để hôm nay… Con nợ mẹ hai chữ… Sinh thành…
Con vẫn đi theo tiếng lòng của mẹ
Những ca từ câu hát mẹ đã ru
Con vẫn đi với đôi chân bình lặng
Để cuộc đời chậm,chắc lối con đi
Và hôm nay Vu Lan báo hiếu
Dâng tặng người trọn chữ yêu thương.
(Tác giả: Quang Lâm)
4. Bài thơ Bông hồng cài áo
Một bông hồng cho anh
Một bông hồng cho em
Và một bông hồng cho những ai
Cho những ai đang còn Mẹ
Đang còn Mẹ, lòng vui sướng hơn
Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
Như đóa hoa không mặt trời
Như trẻ thơ không nụ cười
Như đời mình không lớn khôn thêm
Như bầu trời thiếu ánh sao đêm
Mẹ! Mẹ là dòng suối dịu hiền
Mẹ! Mẹ là bài hát thần tiên
Là bóng mát trên cao
Là mắt sáng trăng sao
Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối
Mẹ! Mẹ là lọn mía ngọt ngào
Mẹ! Mẹ là nải chuối buồng cau
Là tiếng dế đêm thâu
Là nắng ấm nương dâu
Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời
Rồi một chiều nào đó anh về
Nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu
Rồi nói, nói với Mẹ rằng:
Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ có biết hay không
Biết gì! Biết là con thương Mẹ không
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
Thì xin anh! thì xin em! hãy cùng tôi vui sướng đi
Hãy cùng tôi… vui… sướng… đi…!!!
5. Cầu cho cha mẹ
Tháng bảy trời nhỏ hạt ngâu
Mẹ tôi nhỏ giọt sầu đâu má đào
Chân trần bước thấp bước cao
Gánh gồng cả nỗi gian lao kiếp người
Ít khi được thấy mẹ cười
Cơm ngày hai bữa bón đời đàn con
Mồ hôi cha cũng hao mòn
Vắt không kịp ráo lớn khôn tuổi hồng
Mẹ cha mòn mỏi đợi trông
Thời gian thấm thoát trong lòng khát khao
Con bước đừng có làm sao
Con đi đừng giẫm gai đau nhói lòng
Công danh con hãy thong dong
Đừng như cha mẹ lòng vòng áo cơm
Con ăn trắng con mặc thơm
Công ơn cha mẹ sớm hôm đắp đầy
Vu lan con khấn nguyện đây
Mẹ cha như chuối chín cây từng ngày
Chưa dâng được chén nước đầy
Bát cơm thịt cá dạ này nao nao
Nhớ cha thương mẹ thì đau
Biển Đông núi Thái không sao sánh bằng
À ơi gió rụng lá vàng
Khẽ thôi kẻo chạm dặm ngàn thiên thu.
(Tác giả: Hoàng Thanh Tâm)
6. Đạo hiếu chưa tròn
Ân dưỡng dục suốt đời ghi tạc
Nghĩa sinh thành nguyện khắc trong tâm
Nắng mưa cha mẹ dãi dầm
Nuôi con khôn lớn âm thầm chở che
Quê mình đó bờ tre khóm trúc
Vẫn bên con những lúc dặm trường
Trong con mãi một tình thương
Ơn cha nghĩa mẹ quê hương xóm nghèo
Mùa thu đến mưa heo gió bấc
Cha có tròn được giấc ngủ say
Mẹ ăn uống có đủ đầy
Mặc có đủ ấm những ngày lạnh căm
Con vẫn mãi âm thầm nguyện ước
Cha mẹ già luôn được bình an
Mùa về tháng bảy vu lan
Chưa tròn đạo hiếu trách thân tủi hờn.
7. Bài thơ Báo hiếu cha mẹ
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
8. Lễ vu lan
Nay ngày báo hiếu vu lan,
Xa bố, xa mẹ lòng man mác buồn.
Cha, mẹ như suối,như nguồn,
Cho con vững bước trên muôn nẻo đường.
Bao la, bát ngát tình thương,
Cha, mẹ là chốn quê hương thanh bình.
Có cha, mẹ mới có mình,
Sống sao chọn nghĩa vẹn tình trước sau.
Dù tóc cha, mẹ đổi màu,
Sức tàn, lực kiệt, ốm đau cuối đời.
Chăm lo, phụng dưỡng ai ơi!
Ơn, nghĩa cha, mẹ biển trời mênh mông.
Lớn lên lấy vợ, theo chồng,
Đừng quên cha, mẹ vì công sinh thành.
Mẹ, cha bến đỗ an lành,
Bao năm nuôi dạy, học hành gian lao.
Tình thương cha mẹ gửi trao,
Phận làm con cái lẽ nào lại không?
Tình mẹ như nắng mai hồng,
Cha như ánh lửa đêm đông bập bùng!
9. Vu lan nhớ mẹ
Vu Lan nghe tiếng chuông lòng
Xin cài lên ngực đoá hồng Mẹ Cha
Thân con nay ở phương xa
Nhưng lòng nhớ Mẹ, quê nhà dấu yêu
Cầu mong Cha Mẹ thật nhiều
Tăng thêm tuổi thọ như diều bay cao
Chúng con vui sướng biết bao
Đoá hồng cài áo, dâng trào niềm vui
Cầu Cha Mẹ sống lâu trăm tuổi
Đáp đền ơn, phụng dưỡng tuổi già
Bao nhiêu ơn đức Hoàng Hà
Ơn Cha, nghĩa Mẹ thật là thiêng liêng
Thật hữu duyên, Mẹ hiền tại thế
Xa quê nhà, mong nhớ song thân
Vu Lan thắp nén hương trầm
Cầu cho Cha Mẹ trăm phần an khang.
(Tác giả: Minh Chí Võ)
10. Mùa Vu Lan Nhớ Mẹ
Có ai hơn mẹ trên đời
Yêu thương, lo lắng, ngọt bùi cho con
Ơn chín tháng mẹ cưu mang
Sinh thành, dưỡng dục non ngàn sánh đâu!
Vì con chẳng quản dãi dầu
Trải bao mưa nắng nào đâu sá gì
Dõi theo từng bước con đi
Lúc vừa chập chững đến khi trưởng thành.
Thời gian nhuộm mái tóc xanh
Thành màu trắng tuyết để hồng đời con
Vu Lan soi ánh trăng tròn
Nguyện tâm báo hiếu mãi còn mẹ yêu!
(Tác giả: Hà Thanh Hoa)
11. Bài thơ Vu Lan báo hiếu
Mỗi mùa Vu Lan đến
Nghẹn chẳng nói nên lời
Con nhớ cha mẹ ơi!
Lệ rơi đầy khóe mắt
Nghĩa tình cao chất ngất
Cha mẹ thật bôn ba
Gian khổ đến lúc già
Nuôi đàn con lớn cả
Mỗi đứa đi mỗi ngã
Chưa trọn hiếu mẹ cha
Thành đạt trở về nhà
Cảnh gia buồn trống vắng
Khói nhang bay thầm lặng
Bông hồng trắng xin dâng
Gài trên áo tảo tần
Ngàn lần xin thứ lỗi
Con biết mình mắc tội
Chưa trọn hiểu sinh thành
Cha mẹ ở trời xanh
Xin chân thành đa tạ.
(Tác giả: Bùi Thế Uyên)
12. Bài thơ dâng mẹ
Chiều nhung nhớ mây buồn giăng mắc
Vọng quê nghèo ruột thắt từng cơn
Thương về bóng mẹ cô đơn
Chiều chiều tựa cửa mong con mỏi mòn
Ngày xưa ấy con còn nhỏ bé
Chưa bao giờ xa mẹ tấc gang
Nay con cách trở quan san
Hướng về quê mẹ đôi hàng lệ rơi
Con xa mẹ một đời thương nhớ
Bóng mẹ già, mình hạc xương mai
Ngày qua tháng rộng, năm dài
Mong con mẹ, những u hoài
Quê hương đợi ngày về chưa thấy
Để mẹ buồn lau sậy xót xa
Mẹ ơi nước mắt chan hòa
Lời ru của mẹ ngân nga một đời
Con buồn nhớ mẹ, mẹ ơi!
(Tác giả: Sương Mai)
13. Bài thơ Vu Lan nhớ mẹ
Mẹ vẫn về bên con mẹ đấy thôi
Con hạnh phúc luôn tự hào có mẹ
Mẹ đã cho con một thời thơ trẻ
Êm ái nhẹ nhàng đằm thắm bao dung
Mẹ yêu ơi trong sâu thẳm tận cùng
Hình bóng mẹ vẫn ung dung tự tại
Như dòng suối vẫn ngọt ngào chảy mãi
Mẹ nồng nàn ấm áp lúc thu sang
Mẹ dịu dàng tỏa sáng tựa vầng trăng
Là đuốc lung linh lập lòe đêm tối
Mẹ rực rỡ như vầng dương chói lọi
Ấp ủ đời con những lúc mưa giông
Vu Lan về con lặng lẽ chờ trông
Mùa báo hiếu bông hồng dâng tặng mẹ
Cõi hư ảo mẹ trở về rất nhẹ
Trong tim con hình bóng mẹ không mờ
Con nghẹn ngào thổn thức với vần thơ
Công sinh dưỡng chưa bao giờ đền đáp
Đã vội vã sang làm dâu nhà khác
Sóng gió cuộc đời… bão táp mẹ ơi.
(Tác giả: Vũ Hoàng Mai)
14. Bài thơ Lên chùa ngày lễ Vu Lan
Rằm tháng Bảy Vu Lan báo hiếu
Tiết trời Âu như điệu dân ca
Mưa thu lất phất chiều tà
Lên chùa cầu Phật mẹ là bình an
Con xa xứ mang ngàn nỗi nhớ
Đấng sinh thành một thuở bên nhau
Chắp tay lòng bỗng ngậm ngùi
Những khi mẹ ốm chẳng thời ở bên
Cha đã khuất núi non ngàn dặm
Cài bông hồng cay đắng lòng con
Công ơn dưỡng dục mãi còn
Trong tâm ghi khắc dấu son chẳng mờ
Thương mẹ lắm bây giờ hiu quạnh
Nhớ cha nhiều mẹ ngắm ảnh mơ
Nụ cười hiền hậu trên thờ
Tiếp thêm sức mạnh mẹ chờ đợi con.
(Tác giả: Phương Lý)
15. Bài thơ Vu Lan nhớ mẹ hiền
Vu Lan bày tỏ lòng thành
Nhớ ơn từ mẫu sinh thành đi xa
Bàn thờ nghi ngút huơng, hoa
Chút lòng hiếu thảo cũng là phận con
Mẹ về bảy núi năm non
Lời ru của mẹ vẫn còn quanh đây
Trái tim tình mẹ đong đầy
Một đời gian khổ nuôi bầy con thơ
Quê người lưu lạc bơ vơ
Nhớ thương hiền mẫu lời thơ nghẹn ngào
Gió lay cành lá lao xao
Lời ru của mẹ ngàn sau vọng về
Mưa buồn dai dẳng lê thê
Mây sầu giăng kín đường về mờ xa
Lòng thành khấn nguyện thiết tha
Suốt đời tưởng nhớ đó là công ơn
Phận con chữ hiếu chưa tròn
Mẹ về tiên cảnh núi non xa vời
Hai hàng lệ đẫm tuôn rơi
Âm dương cách trở mẹ ơi… sao đành???
(Tác giả: Dung Van Nguyen)
16. Nỗi lòng vu lan
Nhẹ nhàng nghênh đón thu sang
Khí trời man mát, sắc vàng lả lơi
Miên man niềm lá rụng rơi
Yêu thương gắn kết, tình đời nở hoa.
Chạnh lòng bao nỗi xuýt xoa
Phận duyên day dứt vỡ òa hạt ngâu
Công cha, nghĩa mẹ dày, sâu
Nuôi con khôn lớn, dãi dầu nắng mưa.
Ngước trời đếm hết sao thưa
Đáp đền phụ mẫu vẫn chưa thể tròn
Sinh thành ân tựa núi non
Gian lao dưỡng dục mỏi mòn trí tâm.
Rưng rưng ngấn lệ tình thâm
Dốc lòng báo hiếu lặng thầm xót xa
Tủi lòng còn mẹ mất cha
Áo cài hoa đỏ… trầm kha nỗi niềm.
Lung linh tình mẹ trong tim
Nâng niu phụng dưỡng, cần tìm đâu xa !
Biển trời lồng lộng hoan ca
Vu Lan báo hiếu… mặn mà nghĩa ân.
17. Lễ chùa ngày vu lan
Hôm nay..con tới..lễ chùa
Tạ ơn Cha Mẹ nhân mùa Vu Lan
Vì rằng ở dưới trần gian
Không còn Cha Mẹ sẻ san tâm tình
Vu Lan nhớ Mẹ Cha mình
Một thời đói khổ..bóng hình có nhau
Ngày xưa bữa cháo bữa rau
Mẹ Cha vui vẻ thắm màu thủy chung
Bao năm vất vả muôn trùng
Mẹ Cha bươn chải..chân rung gót mòn
Một lòng một dạ sắc son
Vì đàn con nhỏ chẳng còn ngại chi
Một ngày…lặng lẽ…ra đi
Miếng no chưa đủ…đôi khi đói lòng
Cả đời luôn sống sạch trong
Nuôi con dậy cháu..cầu mong nên người
Giờ đây Cha Mẹ mỉm cười
Nhìn về con cháu..khung trời đầy hoa
Dù rằng…Cha Mẹ…đi xa
Công ơn..của Mẹ…của Cha..ngất trời.
(Tác giả: Đức Ngọc)
18. Vu Lan Sám Hối
Hôm nay Đại lễ Vu Lan
Thắp tâm hương kính đôi đàng thân sinh
Hơn mười năm biệt ly tình
Mẹ cha về cõi vĩnh hằng thiên thu!
Ơn dưỡng dục đức cù lao
Đáp đền báo hiếu nào đâu đã tròn
Nay sám hối tận lòng con
Cầu chư Phật độ hương hồn mẹ cha…
(Tác giả: Hà Thanh Hoa)
19. Vu Lan báo hiếu
Mỗi mùa Vu Lan đến
Nghẹn chẳng nói nên lời
Con nhớ cha mẹ ơi!
Lệ rơi đầy khóe mắt
Nghĩa tình cao chất ngất
Cha mẹ thật bôn ba
Gian khổ đến lúc già
Nuôi đàn con lớn cả
Mỗi đứa đi mỗi ngả
Chưa trọn hiếu mẹ cha
Thành đạt trở về nhà
Cảnh gia buồn trống vắng
Khói nhang bay thầm lặng
Bông hồng trắng xin dâng
Gài trên áo tảo tần
Ngàn lần xin thứ lỗi
Con biết mình mắc tội
Chưa trọn hiểu sinh thành
Cha mẹ ở trời xanh
Xin chân thành đa tạ.
(Tác giả: Bùi Thế Uyên)
20. Bông hồng cài áo
Một bông hồng cho anh
Một bông hồng cho em
Và một bông hồng cho những ai
Cho những ai đang còn Mẹ
Đang còn Mẹ, lòng vui sướng hơn
Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
Như đóa hoa không mặt trời
Như trẻ thơ không nụ cười
Như đời mình không lớn khôn thêm
Như bầu trời thiếu ánh sao đêm
Mẹ! Mẹ là dòng suối dịu hiền
Mẹ! Mẹ là bài hát thần tiên
Là bóng mát trên cao
Là mắt sáng trăng sao
Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối
Mẹ! Mẹ là lọn mía ngọt ngào
Mẹ! Mẹ là nải chuối buồng cau
Là tiếng dế đêm thâu
Là nắng ấm nương dâu
Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời
Rồi một chiều nào đó anh về
Nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu
Rồi nói, nói với Mẹ rằng:
"Mẹ ơi! Mẹ ơi! Mẹ có biết hay không
Biết gì! Biết là con thương Mẹ không
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
Thì xin anh! thì xin em! hãy cùng tôi vui sướng đi
Hãy cùng tôi… vui… sướng… đi…!!!"
(Tác giả: Thiền sư Thích Nhất Hạnh)
21. Báo Hiếu Mùa Vu Lan
“Công Cha như núi Thái sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ kính Cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.”
Vào mùa Báo hiếu vu lan
Kính dâng Cha Mẹ vô vàn hồng hoa
Cha là công tạo ra ta
Mẹ là mang nặng sinh ra chúng mình
Dù cho trọn kiếp chúng sinh
Chẳng đền đáp nổi ân tình Mẹ Cha
Báo hiếu – Tốt nhất nên là
Tu thân tích đức – Mẹ Cha vui lòng
(Tác giả: Gia Long)
22. Vu lan
Công Cha Mẹ biển trời nào sánh được
Những ân tình con khắc cốt ghi tâm
Nào chờ đâu đến tháng bảy ngày rằm
Đức hiếu hạnh con ghi lòng tạc dạ
Giờ Cha Mẹ đã về nơi xa quá
Biết làm sao để trả nghĩa sinh thành?
Nào phải đâu là đỗ đạt công danh
Hay giàu có xây mộ hoành tráng lệ
Mẹ dạy con dẫu rằng đời dâu bể
Cũng đừng làm người tồi tệ nghe con
Cha dạy con phải tình nghĩa sắt son
Đừng lừa lọc đừng vì tiền quên nghĩa
Đã bao năm Cha Mẹ rời nhân thế
Nhưng lòng con vẫn chẳng thể nào quên
Nhớ vòng tay âu yếm của Mẹ hiền
Nhớ lời thơ Cha êm đềm mà sâu sắc
Không quên tổ tiên, không quên nguồn gốc
Cố gắng làm Người dù khó nhọc gian truân
Dưới suối vàng Cha Mẹ hãy yên tâm
Con mãi giữ trọn tấm lòng hiếu thảo
Dù đời con vẫn còn nhiều giông bão …
(Tác giả: Nguyễn Cao Toàn)
23. Bông Hồng Vàng
Vu lan về con cài lên ngực
Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha
Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà
Của những đứa con nhớ về cha mẹ
Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ
Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương
Dù bao năm dù có hoá vô thường
Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất
Cả cuộc đời mẹ cha tất bật
Cho chúng con lẽ sống tình yêu
Đại dương bao la đâu đã là nhiều
Với chúng con cha mẹ là tất cả
Có đôi lúc
Mải mê quay với dòng đời ồn ã
Những đô hội thị thành
Những phương trời lạ
Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha.
(Sưu tầm)
24. Vu Lan Báo Hiếu
Thuở xưa ngài Mục Kiền Liên
Xuất gia tu học Tâm hiền Trí thông
Thấy rằng giữa chốn bụi hồng
Mẫu Thân gây họa nên lòng chẳng an
Tháng ngày luận việc khuyên can
Tai ương chẳng khỏi lầm than Địa đàng
Cực hình Địa Phủ Mẹ mang
Kiền Liên dạ thấu lòng càng xót thương
Thỉnh cầu Tăng Phật mười phương
Đồng Tâm cứu giúp tìm đường giải nguy
Trải qua ba tháng xét suy
Thấu lòng Tam Cõi độ trì thứ tha
Cũng nhờ Phật Tổ Thích Ca
Luận bề chỉ dẫn mới ra vẹn toàn
Kiền Liên Hiếu thảo con ngoan
Đại Hiếu Tam cõi Ngọc Hoàng sắc phong
Từ đó khắp chốn cõi hồng
Lưu truyền muôn thuở tấm lòng Hiếu Nhân
Lấy rằm tháng bảy đặc ân
Vu lan báo hiếu xét phân tội đồ.
(Tác giả: Mộng Vy)
25. Tháng bảy Vu Lan
Vu lan đến đây mùa báo hiếu
Xót xa lòng ai hiểu đầy vơi
Mồ côi tội lắm Mẹ ơi
Mình con lạc bước chơi vơi giữa đời
Con nhớ Mẹ lệ rơi chảy mãi
Nhớ Mẹ nhiều con phải làm sao
Lòng đau se thắt nghẹn ngào
Nhớ sao kỉ niệm thuở nao ùa về
Lúc còn nhỏ không hề hay biết
Giữa dòng đời chảy xiết khôn nguôi
Bao nhiêu cay đắng ngậm ngùi
Mẹ dành nhận hết ngọt bùi phần con
Con chẳng biết còn hờn còn dỗi
Mẹ vỗ về trách tội chi đâu
Nay mùa tháng bảy mưa ngâu
Lòng con nhớ Mẹ lệ sầu chứa chan
Con mơ ước thời gian quay lại
Để bên đời Mẹ mãi bên con.
(Tác giả: Nàng Út)
26. Nghỉ về ngày lễ Vu Lan
Nặng lòng ngày lễ Vu lan
Bâng khuâng dạ lại dâng tràn nhớ thương
Bùi ngùi thắp nén tâm hương
Tạ ơn cha mẹ tận phương trời nào.
Không thầy đời sẽ ra sao
Thiếu công cha mẹ con nào thành nhân
Số hèn kế mọn bụi trần
Sinh nhai thân phải lo thân chẳng tày.
Song thân như trái chín cây
Sinh thời nào đã một ngày chăm lo
Vu lan nhớ, lễ có to
Một ngày có đổi tơ vò quanh năm?
(Tác giả: Nguyễn Ba)
27. Lễ chùa ngày Vu Lan
Hôm nay..con tới..lễ chùa
Tạ ơn Cha Mẹ nhân mùa Vu Lan
Vì rằng ở dưới trần gian
Không còn Cha Mẹ sẻ san tâm tình
Vu Lan nhớ Mẹ Cha mình
Một thời đói khổ..bóng hình có nhau
Ngày xưa bữa cháo bữa rau
Mẹ Cha vui vẻ thắm màu thủy chung
Bao năm vất vả muôn trùng
Mẹ Cha bươn chải..chân rung gót mòn
Một lòng một dạ sắc son
Vì đàn con nhỏ chẳng còn ngại chi
Một ngày…lặng lẽ…ra đi
Miếng no chưa đủ…đôi khi đói lòng
Cả đời luôn sống sạch trong
Nuôi con dậy cháu..cầu mong nên người
Giờ đây Cha Mẹ mỉm cười
Nhìn về con cháu..khung trời đầy hoa
Dù rằng…Cha Mẹ…đi xa
Công ơn..của Mẹ…của Cha..ngất trời.
(Tác giả: Đức Ngọc)
28. Cầu cho cha mẹ
Tháng bảy trời nhỏ hạt ngâu
Mẹ tôi nhỏ giọt sầu đâu má đào
Chân trần bước thấp bước cao
Gánh gồng cả nỗi gian lao kiếp người
Ít khi được thấy mẹ cười
Cơm ngày hai bữa bón đời đàn con
Mồ hôi cha cũng hao mòn
Vắt không kịp ráo lớn khôn tuổi hồng
Mẹ cha mòn mỏi đợi trông
Thời gian thấm thoát trong lòng khát khao
Con bước đừng có làm sao
Con đi đừng giẫm gai đau nhói lòng
Công danh con hãy thong dong
Đừng như cha mẹ lòng vòng áo cơm
Con ăn trắng con mặc thơm
Công ơn cha mẹ sớm hôm đắp đầy
Vu lan con khấn nguyện đây
Mẹ cha như chuối chín cây từng ngày
Chưa dâng được chén nước đầy
Bát cơm thịt cá dạ này nao nao
Nhớ cha thương mẹ thì đau
Biển Đông núi Thái không sao sánh bằng
À ơi gió rụng lá vàng
Khẽ thôi kẻo chạm dặm ngàn thiên thu.
(Tác giả: Hoàng Thanh Tâm)
29. Nỗi lòng Vu Lan
Nhẹ nhàng nghênh đón thu sang
Khí trời man mát, sắc vàng lả lơi
Miên man niềm lá rụng rơi
Yêu thương gắn kết, tình đời nở hoa.
Chạnh lòng bao nỗi xuýt xoa
Phận duyên day dứt vỡ òa hạt ngâu
Công cha, nghĩa mẹ dày, sâu
Nuôi con khôn lớn, dãi dầu nắng mưa.
Ngước trời đếm hết sao thưa
Đáp đền phụ mẫu vẫn chưa thể tròn
Sinh thành ân tựa núi non
Gian lao dưỡng dục mỏi mòn trí tâm.
Rưng rưng ngấn lệ tình thâm
Dốc lòng báo hiếu lặng thầm xót xa
Tủi lòng còn mẹ mất cha
Áo cài hoa đỏ… trầm kha nỗi niềm.
Lung linh tình mẹ trong tim
Nâng niu phụng dưỡng, cần tìm đâu xa !
Biển trời lồng lộng hoan ca
Vu Lan báo hiếu… mặn mà nghĩa ân.
(Tác giả: Hạ Buồn)
Bài thơ Vu Lan báo hiếu về mẹ cảm động và ý nghĩa
1. Xin đừng làm mẹ khóc
Tiếng chuông ngân…miên man lòng ước nguyện
Đóa hoa hồng cài áo Mẹ thắm tươi
Thời gian trôi tóc Mẹ nhuốm màu mây
Đã mang nặng thế sao con quẫy đạp
Hiếu chưa trả, ân tình chưa đền đáp
Đã lớn khôn nhưng con quá dại khờ
Say giấc nồng ngọt lịm tiếng ầu ơ
Rằm tháng bảy… hạt mưa Ngâu giăng mắc
Ai còn Mẹ…xin đừng làm Mẹ khóc?
Vì Mặt trời chỉ có một mà thôi!
Lòng bao dung Cha Mẹ tựa biển khơi
Xin tha thứ! Hiếu ân này chưa trả
Con đã hiểu kiếp luân hồi nhân quả?
Đạo nghĩa làm con…vay trả suốt cuộc đời.
(Tác giả: Tôn Sỹ Dũng)
2. Mùa Báo Hiếu Nhớ Mẹ
Chuông ngân vọng gọi mùa báo hiếu
Đấng sinh thành dưỡng dục cù lao
Vấn vương mắt trẻ nghẹn ngào
Hướng về lòng mẹ, dạt dào mẹ ơi !
Nơi đất khách lẻ đời cô quạnh
Lạc rừng yêu lành lạnh buồn tênh
Tháng năm trôi nổi lênh đênh
Sông sâu đò vắng, gập ghềnh tuổi thơ
Nhớ bóng mẹ phơ phơ đầu bạc
Dáng thân gầy, tuổi hạt cao non
Đóa hoa hồng, trái tim son
Dâng về cài mẹ năm mòn tháng hao
Đèn hiu hắt, lao xao khói trắng
Qua mấy mùa cay đắng ngồi chong
Nửa hồn lưu xứ lệ đong
Nửa hồn về mẹ, cầu mong an lành
Ân hiếu nghĩa cam đành dang dở
Công mẹ cha, con nợ khắc sâu
Chuông lòng ngân đọng chất sầu
Tình nhà, sông núi đậm mầu trầm kha!
(Tác giả: Vi Vi)
3. Mẹ ơi, đời mẹ
Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều
Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
Mà lòng yêu sống lạ lùng
Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.
“Đắng cay ngậm quả bồ hòn,
Ngậm lâu hóa ngọt!”
Mẹ còn đùa vui!
Sinh con mẹ đã sinh đời
Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.
Rét đông đi cấy đi cày
Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.
Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài
Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.
Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,
Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.
Cắn răng bỏ quá trăm điều
Thủy chung vẫn một lòng yêu đời này.
Mẹ là tạo hóa tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.
(Tác giả: Huy Cận)
3. Vu Lan nhớ mẹ
Thu về cảm xúc đầy vơi
Thương cha nhớ mẹ cả đời gian nan
Khổ đau chẳng chút phàn nàn
Phận nghèo cơ cực chứa chan giọt sầu
Đêm nằm trằn trọc canh thâu
Vỗ về âu yếm nguyện cầu cho con
Lo xem gạo hết hay còn
Cháo rau cơm độn khoai mon qua ngày
Nắng hè phồng rột bàn tay
Mưa đông lặn lội giạn dày gió sương
Chồn chân mẹ bước trên đường
Tối ngày chăm sóc ruộng nương chẳng nề
Cha thì bận rộn mải mê
Việc công tràn ngập chớ hề nghỉ ngơi
Gian truân mẹ gánh một đời
Nuôi con khôn lớn không lời thở than
Trời chưa cho phút thanh nhàn
Bỗng dưng đại họa li tan cõi trần
Chu toàn trọn đạo nghĩa ân
Mà sao tạo hóa xoay vần trớ trêu
Đang bay lại đứt dây diều
Mưa tuôn vùi dập hồn phiêu chốn nào
Ơn dày ví tựa non cao
Lòng con day dứt, lệ trào đẫm mi
Xót thương di ảnh ôm ghì
Tây phương cực lạc mẹ đi sao đành
Tháng ngày trôi thật là nhanh
Nay con cháu đã trưởng thành mẹ ơi
Nhớ mẹ con khóc nghẹn lời
Mong mẹ yên nghỉ ở nơi suối vàng
Nghiêng mình con thắp tuần nhang
Cầu mẹ siêu thoát nhẹ nhàng thảnh thơi
Xót xa mấy chục năm trời
Màn sương chiếu đất hồn phơi giữa đồng
Trọn đời con nguyện hiếu trung
Vu Lan nhớ mẹ vô cùng mẹ ơi.
(Tác giả: Mai Vân)
4. Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương
Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.
(Tác giả: Trần Trung Đạo)
5. Nhớ Mẹ
Đêm nay nhớ mẹ biết bao
Mẹ yêu mẹ ở nơi nào mẹ ơi
Xa xôi cách trở trần đời
Còn đây mãi mãi những lời yêu thương
Tim đau nhói lòng quặn thắt
Nghĩ đến mẹ hiền nước mắt dài tuôn
Nỗi đau mất mẹ con buồn
Tình thương mẹ mãi vẫn luôn trong lòng
Mẹ ơi con ước con mong
Được mẹ yên ấp trong vòng tay yêu
Quẩn quanh bên mẹ sớm chiều
Nghe mẹ dăn dạy những điều phải hay
Luôn luôn được nói lời này
“Con yêu mẹ lắm” hàng ngày mẹ ơi
Được tâm sự thủ thỉ lời
Nhọc nhằn chia sẻ cho vơi lỗi lòng
Lệ tràn miệng đắng mắt cay
Quạnh hiu vắng Mẹ tháng ngày dài thêm
Mẹ đã đi rồi con mất Mẹ !
Mẹ còn đâu nữa Mẹ hiền ơi…
(Tác giả: Trần Lợi)
6. Đêm Vu Lan Nhớ Mẹ
Trăng khuya ngời sáng ánh Vu Lan
Quê cũ trùng khơi biệt ngút ngàn
Khắc khoải lòng con hoài nhớ mẹ
Cao vời tuổi hạc lắm gian nan
Bông hồng cài áo tủi lòng con
Lạc lõng tha hương dạ héo hon
Người ta mất mẹ cài hoa trắng
Tôi phận đơn côi – Mẹ vẫn còn
“Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một, như đường mía lau”
Trớ trêu cho cảnh thương đau
Biển Đông sóng vỗ dạt dào tình thâm
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Mơ ngày mẹ sống bên ta
Cúc vàng dâng mẹ làm quà Vu Lan
Mẹ ơi mẹ có biết không?
Đời con vắng mẹ như còng mất ngoe!
(Tác giả: Trường Phong)
7. Vu Lan nhớ mẹ
Mẹ vẫn về bên con mẹ đấy thôi
Con hạnh phúc luôn tự hào có mẹ
Mẹ đã cho con một thời thơ trẻ
Êm ái nhẹ nhàng đằm thắm bao dung
Mẹ yêu ơi trong sâu thẳm tận cùng
Hình bóng mẹ vẫn ung dung tự tại
Như dòng suối vẫn ngọt ngào chảy mãi
Mẹ nồng nàn ấm áp lúc thu sang
Mẹ dịu dàng tỏa sáng tựa vầng trăng
Là đuốc lung linh lập lòe đêm tối
Mẹ rực rỡ như vầng dương chói lọi
Ấp ủ đời con những lúc mưa giông
Vu Lan về con lặng lẽ chờ trông
Mùa báo hiếu bông hồng dâng tặng mẹ
Cõi hư ảo mẹ trở về rất nhẹ
Trong tim con hình bóng mẹ không mờ
Con nghẹn ngào thổn thức với vần thơ
Công sinh dưỡng chưa bao giờ đền đáp
Đã vội vã sang làm dâu nhà khác
Sóng gió cuộc đời… bão táp mẹ ơi.
(Tác giả: Vũ Hoàng Mai)
Bài thơ Vu Lan báo hiếu về cha cảm động và ý nghĩa
1. Cầu nguyện cho cha
Tuổi hạc thâm niên, tóc điểm sương
Cha già sức yếu, bệnh đau thường
Con thơ xót dạ thành tâm nguyện
Trẻ dại đau lòng, thắp nén hương
Bồ Tát linh thiêng xin cứu độ
Phật Trời mầu nhiệm, rủ lòng thương
Cho cha mạnh khỏe bình an mãi
Con trẻ không sầu, cảnh đoạn trường.
(Tác giả: Hồn Du Tử)
2. Vu lan nhớ về cha
Tháng bảy hiếu nghĩa nơi nơi,
Nghi ngút khói kính cõi đời lung linh.
Đẹp thay nhân nghĩa chân tình,
Nhớ lời cha mẹ như in thuở nào.
Thân con cha mẹ gửi trao,
Một dòng máu thắm hồng hào hôm nay.
Là do cơ cực bao ngày,
Cha mẹ giành hết chuỗi ngày thanh xuân.
Khó khăn khổ ãi trầm luân,
Cha nào than vãn phải tuân mệnh trời
Nhớ cha con quyết giữ lời,
Chăm lo cho mẹ quãng đời già nua.
Vu lan cũng đã đến mùa,
Hoa hồng áo trắng đến chùa thắp hương.
Khói lòng lan tỏa mười phương,
Mong cha yên nghĩ thiên đường bồng lai.
(Tác giả: Huỳnh Thanh An)
3. Nhớ cha mùa Vu Lan
Nhớ chiều hôm ấy Cha đi
Cha nằm trên võng thầm thì với con
Lòng Cha đã thấy vui hơn
Quanh Cha đầy đủ cháu con xum vầy
Cha giơ nhẹ cánh tay gầy
Hươ trong không khí…vẫy tay mọi người
Rồi Cha khe khẽ mỉm cười
Cháu con ai cũng lệ rơi ròng ròng…!
Cha về nơi ấy hư không
Làm tròn đạo lý – vừa xong kiếp Người !
Hôm nay viếng mộ Cha ơi !
Lòng con xin giữ đời đời sắt son
Những lời Cha dặn cháu con
Khắc ghi mãi mãi lòng son không mờ !
Nhớ Cha con viết vần thơ
Những mong gặp được trong mơ…Cha về !
(Tác giả: Đức Trung)
4. Vu Lan nhớ cha
Tuần đầu tháng bảy Vu lan
Di ảnh Cha đó, con tan nát lòng.
Cha đi vào giữa mùa đông
Tháng mười, hai tám xác không còn hồn.
Thân Cha lạnh,con ghì ôm
Gào xé trời đất thấu hôm ấy rồi.
Linh sàng con phủ phục ngồi
Con như điên dại, bể khơi vẫy vùng
Tim đau, đau đến khôn cùng
Để rồi ngất lịm giữa đồng tiễn Cha.
Thật là cay đắng xót xa
Đến khi hạ huyệt con đà mê man.
Tội con bất hiếu ngút ngàn,
Khi không tiễn nổi suối vàng Cha đi.
Ân hận thì có ích gì
Còn đâu Cha nữa để quỳ xin tha.
Giờ đây nước mắt nhạt nhòa
Con viết thơ hóa, để Cha hiểu lòng.
Xa lắm nơi chốn thinh không
Cha có thấu hiểu nỗi lòng của con.
Tám tháng, đau đớn, mỏi mòn
Thỉnh thoảng trong mộng Cha con chuyện trò.
Âm dương cách trở bến đò
Vu lan báo hiếu một mùa đau thương.
Tháng bảy trước, Cha ngồi giường
Con xoa, con nắn tay xương guộc gầy
Tháng bảy những ngày năm nay
Chông chênh con bước, trời mây con nhìn.
Lạy Phật con lễ cầu xin
Cho Cha siêu thoát về miền tây phương
Cha cứ nhẹ bước trên đường
Khổ đau để lại bụi đường nhân gian,
Đôi khi nghe tiếng con than
Xin Cha nhìn xuống giơ bàn tay nâng.
Như xưa khi ở cõi trần
Cũng đôi tay ấy muôn lần đỡ con.
Dương gian lắm nỗi héo mòn
Phúc người ta lớn vẫn còn song thân
Con mất Cha, mất mọi phần
Về ngôi nhà cũ, bước chân vô hồn.
Mình Mẹ góc vườn cô đơn
Áo đen lẫn với lá vườn hắt hiu.
Cây cối giờ đây tiêu điều,
Vườn lan héo rũ mỗi chiều nhớ Cha.
Con Mực nằm im gốc đa
Chẳng cất tiếng sủa, mong Cha xoa đầu.
Than ôi, kiếp sống bể dâu
Mất Cha nhà có khác tàu trật ray
Cha ơi, Cha thác nơi này
Nay xin Cha hãy nhẹ bay rũ trần.
Con nhớ thương Cha vô ngần
Hàng ngày niệm Phật muôn lần thỉnh kêu.
(Tác giả: Phạm Kim Cúc)
5. Vu Lan Nhớ Cha!
Hơi Thu lạnh lẽo trước hiên Nhà!
Lẻ bốn mùa rồi vắng bóng Cha!
Khói quyện linh đường khi sớm tối.
Sương giăng nấm mộ lúc chiều tà!
Tây phương chốn ấy hồn lưu lại.
Thế tục nơi này xác đã xa!
Mỗi buổi con về nay chỉ Mẹ.
Sầu dâng ngấn lệ vẫn chưa nhòa!
(Sưu tầm)
6. Vu Lan nhớ bố
Một bông hồng con cài trước ngực
Trong ngày này là tiết Vu lan
Bố ơi ở cõi niết bàn
Chúng con thương Bố muôn vàn nhớ nhung
Cuộc đời Bố đã từng lam lũ
Nuôi các con nếm đủ gian lao
Lên rừng xuống biển nơi nao
Kiếm ra tiền gạo lúc nào cũng đi
Sương gội trắng mái đầu năm tháng
Gió cũng mài hình dáng cằn khô
Nắng mưa chìm nổi sóng xô
Rét căm đông lạnh bố không quản gì
Đời vất vả vì con muôn nỗi
Bao việc làm sớm tối ngày đêm
Ruộng đồng…chài lưới làm thêm
Lo con ăn học ấm êm cửa nhà…
Bẩy mươi tám Bố xa mãi mãi
Về tổ tiên bỏ lại chúng con
Lam làm thân xác gầy mòn
Công Cha ví tựa núi non biển trời
Lòng biết ơn suốt đời con tạc
Nghĩa cao dày nào khác biển khơi
Vu lan báo hiếu CHA ơi
Tâm nhang linh hiển chứng lời chúng con…
(Tác giả: Nguyễn Đình Hợp)
7. Nhớ Cha
Một lần nữa mưa tàn trên phố thị
Nắng chơ vơ thềm lá đổ mịt mùng
Theo gió thoảng cha về đâu xa vắng
Đã hai mùa ôm phiền não lao lung
Con ngồi đây trên góc đời phiêu lãng
Thao thức nhiều đêm trắng mắt thâm cung
Vẫn nhớ cha trong mảnh hồn ly tán
Mùa Xuân xưa cha xiêu lạc muôn trùng
Tìm về đâu trong đất trời ngao ngán
Cõi âm buồn không một nén hương xông
Bước con đi vào nẽo đời vô định
Bụi đường hoen hong đỏ mắt bơ phờ
Thèm một giấc chiêm bao vào cõi đó
Cho con nhìn gương mặt phụ thân xưa…
(Sưu tầm)