Tôi bấm nút xả 6 lít ở bồn cầu, bạn trai nổi giận mắng là hoang phí
Mẹo vặt - Ngày đăng : 14:00, 13/05/2025
Tôi đang thấy khó nghĩ vô cùng, cảm thấy như mình đang gặm phải miếng gân gà, nuốt vào không được, nhả ra thì không đành. Lý trí giục tôi chia tay bạn trai, lấy nhau chắc khó mà hạnh phúc, nhưng một phần khác lại nhắc nhở rằng tôi đã có tuổi, việc chọn người để cưới lâu nay rất khó khăn, nếu bỏ qua mối này thì biết có còn cơ hội nữa...
Tôi muộn chồng không phải vì quá lo cho sự nghiệp, mà đã đầu tư quá nhiều thời gian, tình cảm cho người bạn trai đầu tiên. Hai đứa bên nhau từ thuở học trò, cùng nhau trải qua thời sinh viên và giai đoạn đầu lập nghiệp. Khi mọi thứ đã ổn, tưởng không còn gì cản trở việc cưới xin nữa thì anh ấy cũng không còn kiếm thêm lý do, chỉ đơn giản là lờ đi đề nghị kết hôn của tôi.

Dù tiếc 11 năm bên nhau, tôi cuối cùng cũng nhận ra mối quan hệ này hoàn toàn vô vọng nên chủ động chấm dứt để anh ấy khỏi mang tiếng phụ bạc.
Cạn kiệt sau chừng ấy năm dốc hết trái tim và khát vọng cho một người, tôi mất vài năm tự chữa lành tổn thương bằng công việc, sau đó khi nhận ra tuổi không còn trẻ thì bắt đầu tìm kiếm bạn đời. Tuy nhiên, từ đó đến nay, tôi chỉ đơn giản là tìm người phù hợp để lấy làm chồng chứ không kỳ vọng vào chuyện yêu đương nữa, cũng chưa từng động lòng thêm với ai.
Tuy nhiên, những người theo đuổi hoặc được mai mối, giới thiệu với tôi đều không bệnh nọ cũng tật kia. Họ hoặc là không công ăn việc làm tử tế, hoặc quá già, hoặc nổi tiếng lăng nhăng, hoặc có vẻ cũng tốt nhưng con riêng lại luôn tỏ thái độ thù địch với những phụ nữ ở gần bố, trong khi bố mẹ anh ta thì nhìn là biết rất khó đối phó...
Không muốn quá kén cá chọn canh, tôi bỏ qua ấn tượng xấu ban đầu để tìm hiểu mấy người, nhưng sớm thì một tháng, chậm thì 3 tháng, đều phải từ bỏ vì thực sự không ổn, vì biết rằng có cố đấm ăn xôi thì rồi cũng không xong.
Gần đây nhất, tôi quen anh, người đàn ông bằng tuổi tôi, hình thức cao ráo khỏe mạnh, công việc và mức lương đều ở mức trung bình khá, gia đình cơ bản. Bố mẹ anh là cán bộ nhà nước đã nghỉ hưu, qua tiếp xúc tôi thấy họ là người biết điều và văn minh. Chị gái và em gái anh đều đã có gia đình, kinh tế khá, thường xuyên báo hiếu bố mẹ, biếu tiền bạc, đồ bổ, mời ông bà đi du lịch...
Bản thân anh ấy là người thật thà, chăm chỉ, mới đây đã mua được căn hộ chung cư hai phòng ngủ. Tôi thấy anh mặt nào cũng được, mỗi tội không được thoáng tính, nói thẳng ra là keo kiệt.
Bạn trai tôi thường tránh né mỗi khi tôi muốn rủ anh đi ăn, xem phim, du lịch thì càng viện cớ bận để từ chối, trừ khi tôi chìa ra voucher đã mua sẵn. Những lần đi ăn đi uống cùng nhau, anh chỉ muốn đến những quán úi xùi và luôn nhấp nhổm bất an khi tôi chọn những nơi tươm tất, sang chảnh một chút.
Chi phí yêu đương, anh không bao giờ từ chối khi tôi đề nghị “cưa đôi”, còn bữa nào tốn nhiều tiền thì anh kiếm cớ để tôi trả hết.
Liệu có nên tiếp tục với anh hay chia tay? Tôi tự đặt ra câu hỏi này nhiều lần và hỏi ý kiến người nhà, bạn bè. Tất cả đều khuyên tôi nên chấp nhận vì nhân vô thập toàn, dù sao anh ấy cũng là ứng cử viên sáng giá nhất trong mấy năm nay. Mẹ và bạn thân tôi bảo, biết tính anh ki bo thì sau này tự quản tài chính của mình cho tốt, chi tiêu trong nhà thì cứ khéo léo lựa nhau là được, nghĩ đến những điểm tốt của anh để đỡ ức chế...
Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng đến sự việc xảy ra mới đây thì tôi thực sự muốn chia tay vì cảm thấy hình như độ kẹt xỉn của anh vượt quá khả năng chịu đựng của tôi.
Hôm đó là cuối tuần, tôi đề xuất lịch trình xem phim rồi đi ăn lẩu nướng, nhưng anh rủ tôi về căn hộ mới mua để bàn xem nên trang trí thế nào. Cũng muốn xem qua nơi sẽ là tổ ấm của mình, tôi đồng ý, liền đi chợ mua đồ ăn rồi xách qua nhà anh nấu. Mọi chuyện đều ổn cho đến khi tôi từ nhà vệ sinh bước ra. Bạn trai hỏi tôi sao nhanh thế, “đi nhẹ” à. Tôi không để tâm, ừ một tiếng rồi ra ngoài định gọt trái cây thì anh giận dữ níu tay tôi kéo lại.

Và rồi tôi á khẩu khi bị anh lên lớp một bài học về việc tiết kiệm nước, rằng lẽ ra khi xả tôi chỉ nên nhấn nút nhỏ trên bể chứa nước của bồn cầu. “Anh nghe tiếng là biết ngay em nhấn cùng lúc cả hai nước. Em không thấy là vô lý khi xả hết 6 lít nước à? Em là phụ nữ mà sống lãng phí như vậy, sau này quản lý gia đình kiểu gì?”.
Bạn trai tôi dạy dỗ, mắng mỏ một cách hùng hổ một lúc lâu mới chịu để ý đến vẻ mặt ngỡ ngàng, tổn thương và có chút xem thường của tôi. Anh đột ngột dừng lại, hạ giọng xin lỗi và bảo chẳng qua anh nghiêm túc muốn xây dựng gia đình với tôi nên trao đổi thẳng thắn về cách sống.
“Nói em đừng giận chứ hoang phí như em, chả trách lương cao hơn anh, đi làm cùng lúc với anh mà đến giờ vẫn chưa mua được nhà”, bạn trai nói, nhưng anh chưa nói hết câu thì tôi đã tức giận bỏ về.
Mấy hôm nay tôi không nghe điện thoại hay trả lời tin nhắn của bạn trai. Tin nhắn anh gửi thì một mặt nịnh nọt làm lành, một mặt vẫn bảo vệ cách nghĩ của mình và khuyên tôi nên sửa đổi, biết tiết kiệm để thu vén gia đình...
Bố mẹ tôi cũng ngán anh, nhưng rồi vẫn tặc lưỡi khuyên tôi bỏ qua, nếu chia tay tìm người mới thì có khi 40 tuổi cũng chưa lấy được chồng, hết tuổi sinh đẻ...
Tôi cũng nghĩ đến viễn cảnh đó, nhưng cũng thấy nản không kém khi nghĩ đến mấy chục năm cuộc đời sống cảnh ngột ngạt bên người chồng ki bo. Làm sao tôi có thể hạnh phúc được khi xả nước bồn cầu cũng hốt hoảng xem chồng có nhận ra mình vừa lỡ tay bấm nút 6 lít hay không; hay có phải co mình lại dưới ánh nhìn trách móc của anh khi lỡ tay rút một lúc vài tờ khăn giấy...
Nhìn cách anh tích trữ quần áo cả chục ngày để giặt một lần cho đỡ tốn điện tốn nước, tôi nghĩ nếu lấy anh, mình sẽ phải đợi chồng đi vắng mới dám bấm máy, vì tôi luôn phân quần áo thành nhiều loại nên mỗi mẻ giặt chỉ chưa đến 1/3 lồng giặt.
Tôi cảm thấy cuộc sống thật vô vọng nếu từ giờ đến lúc chết phải dùng loại giấy vệ sinh rẻ tiền đến mức hễ xé ra là bụi bay, tay ướt chạm vào là mủn ra hết..., như cuộn giấy trong toilet nhà anh.
Tôi thấy rối như tơ vò, tiếp tục hay chia tay đều thấy tương lai tối tăm mù mịt. Mong các bạn đứng ở bên ngoài có cái nhìn khách quan sáng suốt cho tôi biết tôi nên làm gì?
Độc giả có ý kiến chia sẻ, tư vấn, xin gửi vào box bình luận bên dưới.
Nếu bạn có những khúc mắc trong cuộc sống, xin đừng ngần ngại gửi cho chúng tôi để nhận được sự sẻ chia chân thành và lời khuyên nghiêm túc của độc giả. Ý kiến xin gửi đến [email protected].