Soạn bài Nói và nghe Thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến khác nhau Ngữ Văn 10 tập 2 trang 66 - Kết nối tri thức
Dựa vào những thông tin trong soạn bài Nói và nghe Thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến khác nhau sẽ giúp học sinh trả lời câu hỏi từ đó dễ dàng soạn văn 10.
Soạn bài Nói và nghe Thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến khác nhau
Phần chuẩn bị nói
Đề Tài: Nhân Vật Quản Ngục Trong "Chữ Người Tử Tù": Liệu Có Thật Sự Là Người Uy Quyền, Tự Do?
Mở Bài
Trong tác phẩm "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân, nhân vật viên quản ngục đã gây ấn tượng mạnh mẽ với độc giả. Vậy thực chất, viên quản ngục có phải là người quyền uy và tự do hay không?
Thân Bài
Khái quát về nhân vật quản ngục:
Ngoại hình: Viên quản ngục được miêu tả là một người đàn ông trung niên, với khuôn mặt phúc hậu và điềm đạm. Những chi tiết miêu tả này của Nguyễn Tuân đã tạo hình ảnh một người có sức thu hút và vẻ uy nghiêm.
Tính cách: Viên quản ngục không chỉ là một người có tâm hồn trong sáng, mà còn là một người yêu cái đẹp và có gu thẩm mỹ tinh tế. Ông là một nghệ sĩ trong tâm hồn, luôn trân trọng và ngưỡng mộ những tài năng. Sự nâng niu cái đẹp và giá trị nghệ thuật trong ông làm nổi bật một khía cạnh đáng quý của nhân vật này.
Nhận xét chung về viên quản ngục:
Mặc dù viên quản ngục có vẻ ngoài uy nghi và tâm hồn nghệ sĩ, nhưng ông không phải là người thực sự có quyền lực và tự do. Sự thẩm thấu nghệ thuật trong ông không thể che lấp được cái thực tại khắc nghiệt mà ông phải đối mặt. Chính những ràng buộc trong hệ thống và định kiến xã hội đã khiến ông không thể thực sự tự do trong tâm hồn và hành động.
Kết Bài
Như vậy, qua những phân tích trên, có thể thấy rằng viên quản ngục trong "Chữ người tử tù" là một nhân vật đa chiều. Ông không chỉ là người giữ cương vị mà còn là một tâm hồn nhạy cảm. Tuy nhiên, sự thật là ông không thực sự có quyền lực và tự do, điều này phản ánh một thực tế sâu sắc trong xã hội lúc bấy giờ.
Phần chuẩn bị nghe
Một vài điều cần nhớ khi lắng nghe người khác chia sẻ:
Hãy chú tâm lắng nghe và ghi chép lại những điểm quan trọng.
Đặt ra những câu hỏi rõ ràng để làm sáng tỏ thông tin cần thiết.
Phần bài nói mẫu
Dàn ý tham khảo
1. Mở bài
Truyện ngắn "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân không chỉ nổi bật bởi cốt truyện sâu sắc mà còn bởi hình ảnh nhân vật quản ngục đầy ấn tượng, phản ánh tâm tư và giá trị nhân văn trong hoàn cảnh khắc nghiệt.
2. Thân bài
Ngoại hình của nhân vật quản ngục: Ông là một người đàn ông trung niên với khuôn mặt phúc hậu, biểu hiện sự điềm tĩnh và trải nghiệm trong cuộc sống.
Tính cách nhân vật quản ngục: Không phải là kẻ tàn ác với đôi bàn tay nhuốm máu, viên quản ngục thực sự là một nhà nho yêu thích tri thức và có những đức tính tốt đẹp. Tấm lòng nhân hậu và bao dung của ông thể hiện rõ qua cách ông đối xử với những tử tù.
Thủ pháp tương phản: Nhà văn đã khéo léo sử dụng thủ pháp tương phản để làm nổi bật những nghịch lý của hoàn cảnh. Sự đối lập giữa viên quản ngục thuần khiết và lũ lính ngục tàn độc cho thấy bi kịch của số phận con người trong xã hội đầy rẫy bất công.
3. Kết bài
Hình ảnh nhân vật quản ngục trong "Chữ người tử tù" không chỉ thể hiện bản sắc nhân văn sâu sắc mà còn góp phần tạo nên giá trị nghệ thuật độc đáo của tác phẩm.
Bài nói tham khảo
Trong kho tàng văn học Việt Nam, nhiều tác phẩm nổi bật không chỉ bởi cốt truyện cuốn hút mà còn nhờ vào những nhân vật sâu sắc, lôi cuốn người đọc khám phá. Mỗi truyện ngắn đều sở hữu một hệ thống nhân vật đa dạng, nhưng nếu chỉ dựa vào cách tác giả mô tả, độc giả khó có thể hiểu thấu đáo tính cách của họ. Một ví dụ điển hình là nhân vật quản ngục trong tác phẩm "Chữ người tử tù" của Nguyễn Tuân. Liệu ông có thực sự là một người có quyền uy và tự do như chúng ta thường nghĩ?
Nguyễn Tuân đã viết "Chữ người tử tù" vào năm 1939, và đây chính là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của ông. Sự thành công của tác phẩm không chỉ đến từ cốt truyện hấp dẫn mà còn từ nhân vật độc đáo cùng những tình huống đặc sắc. Nhân vật quản ngục, bên cạnh tử tù Huấn Cao, mang đến một âm sắc trong trẻo giữa bối cảnh xô bồ của nhà tù.
Mở đầu, độc giả dễ dàng nhận thấy viên quản ngục có ngoại hình ưa nhìn với làn da đã điểm bạc, khuôn mặt nhăn nheo chứa đựng nhiều suy tư và trải nghiệm. Khi nhận được nhiệm vụ quản lý sáu tử tù, trong đó có Huấn Cao – người nổi danh với tài viết chữ đẹp, quản ngục không chỉ đăm chiêu mà còn có một nội tâm phong phú. Qua những chi tiết tinh tế, Nguyễn Tuân cho thấy viên quản ngục thực sự là một người từng trải, dịu dàng, trái ngược với hình ảnh tàn ác của những kẻ cầm quyền khác.
Viên quản ngục không phải là một hung thần với đôi bàn tay vấy máu; ông là một nhà nho, yêu thích sách vở và có đức tính tốt. Dù phải đối mặt với những tên lính ngục tàn bạo, ông vẫn giữ được nét nhân hậu và bình tĩnh. Đặc biệt, khi nhận tù, ông không hề thét ra lửa mà chỉ nhẹ nhàng nhưng nghiêm trang nói: “Việc quan, ta có phép nước. Các chú chớ nhiều lời.”
Nhà văn Nguyễn Tuân sử dụng thủ pháp tương phản để làm nổi bật bi kịch của số phận. Qua cảnh nhận tù, độc giả nhận thấy sự đối lập rõ rệt giữa viên quản ngục thuần khiết và lũ lính ngục hung hãn. Qua đó, nhân cách tốt đẹp của quản ngục càng được tỏa sáng, như lời nhận xét của Huấn Cao về "thanh âm trong trẻo" giữa bản nhạc hỗn loạn.
Hình ảnh viên quản ngục chính là một trong những thành công lớn của Nguyễn Tuân trong việc khắc họa nhân vật. Ông yêu cái đẹp và có tấm lòng trân trọng tài năng, góp phần tạo nên sức hấp dẫn của "Chữ người tử tù".