Tổng hợp 30+ bài thơ về mùa đông hay và cảm xúc nhất

Mẹo vặt - Ngày đăng : 18:00, 08/11/2022

Mùa đông luôn là niềm cảm hứng cho thi sĩ sáng tác nên những vần thơ hay, dạt dào cảm xúc. Những áng thơ tình, vui buồn đều sinh ra giữa tiết trời se lạnh.

Mùa đông mang theo tiết trời se lạnh, làm cảnh vật như mang một vẻ huyền ảo, là nguồn cảm hứng bất diệt cho các nhà thơ, nhạc sĩ. Mùa đông như đẹp hơn lãng mạn hơn khi được mang vào những vầng thơ, lời nhạc. Dưới đây là tổng hợp 30+ bài thơ về mùa đông hay và cảm xúc nhất mà Báo Đắk Nông gửi đến bạn.

1Thơ tình mùa đông lãng mạn nhất

1. Đêm đôngThơ: Nguyễn HườngRét lạnh giấc ngủ ấm nồngChăn len gối đệm ánh hồng tình quânQuên bao vất vả gian truânNgân nga điệu nhạc mưa tuôn mặc trờiNgoài hiên sương đọng giọt rơiGió bấc nhẹ thổi chơi vơi côn trùngThượng tuần đêm tối mịt mùngNgọt êm thiếp ngủ lạ lùng chiêm baoMơ nào những ước cùng aoCuộc đời đẹp mãi trăng sao sáng ngờiBài ca nốt nhạc muôn lờiĐi cùng năm tháng à ơi nụ cườiĐiểm tô đất nước đẹp tươiBay trên đồng nội muôn người hò reoThẫn thờ nghiêng đứng trông theoDu dương trằm bổng lưng đèo núi sôngTình quê dào dạt mênh môngChân tình cởi mở hương đồng ngất sayTham khảo thêm: Tổng hợp status Tết buồn, dành cho người xa quê, xa nhà dịp TếtThơ tình mùa đông lãng mạn nhấtThơ tình mùa đông lãng mạn nhất2. Tình yêu mùa đôngTác giả: Khuyết danhMùa đông năm nay có trọn vẹn niềm vuiCó trọn vẹn những điều anh mong ướcCó trọn vẹn những tháng ngày cô độcLà đưa em về miền cổ tích nơi anh.Hạnh phúc đủ đầy là khi ở bên emLà khi em cười, mang niềm tin cuộc sốngLà ánh mắt em nhìn về anh một hướngLà nỗi niềm em chia nửa cùng anh.Hạnh phúc này liệu có mong manh?Như cơn gió mùa đông kèm theo rét lạnhNhư cơn mưa mùa đông mang theo giá buốtCâu trả lời anh dành trọn cho em.Tham khảo thêm: 65 caption, status, câu nói về mùa đông hay, ý nghĩa3. Đêm đôngTác giả: Bounthanh SirimoungkhouneĐêm đông buồn lắm thaySương trắng ngập trời bayLạnh lẽo canh dài ngóngChờ trông chẳng ai hay.Đêm đông lạnh heo mayTrao nhau từng cơn sayBóng ai qua ngoài ngõChẳng biết rõ là ai.Đêm đông chợt nhớ hoàiBên đường đó là aiMuốn trao gửi lời nhớCho giảm bớt cơn say.Đêm đông lạnh canh dàiPhảng phất bóng ai đâySao gửi hồn cho tớiĐôi lời tới tận tay.4. Hơi ấm mùa đôngTác giả: VuHungViet & P.NamGió bấc từng cơn sắp thổi vềMây đen trà xuống phía bờ đêThương người bận bịu bao công việcNhớ bạn lo toan khắp mọi bề.Giá lạnh ập vào ôm gối lẻBuốt tê ùa tới đắp chăn mêƯớc mong Đông tới chung khăn ấmHạnh phúc đơm bông trọn ý thề.5. Anh sẽ về viết tiếp tháng 12Tác giả: Phạm Ngọc GiaoAnh sẽ trở về tháng 12Để mùa đông chẳng tần ngần bên hiên cửaNgày chẳng xa và đêm qua chẳng vộiAnh sẽ về viết tiếp tháng 12.Anh sẽ trở về tháng 12Để được ôm vai gầy áo mẹNghe những lời ru ầu ơ thủa béKhúc ca dao cổ tích nhiệm màu.Anh sẽ về con đường đôi lứa đợi chờ nhauMãi chạy dài trong tận cùng kí ứcVề một mùa hoa cải bên sôngCó cô gái đợi ai chưa lấy chồng.Anh sẽ về ngang ngõ mùa đôngĐể tìm về thời ấu thơ trẻ dạiBuổi chiều hôm ngóng trông mẹ đầu ngõDáng liêu xiêu, mong manh tấm áo sờn.Anh sẽ về để cảm nhận chút cô đơnTìm thấy mình trong bộn bề nỗi nhớNỗi nhớ thời gian trong từng hơi thởĐể hiểu thế nào là hạnh phúc, niềm vui.Anh sẽ trở để tìm lại bấy nhiêu thôiCủa một thời, ai đi rồi tiếc nuốiĐể viết về những bộn bề kí ứcAnh sẽ về để viết tháng 12.6. NhặtThơ: Thanh HùngNhặt nắng vừa loang ở cuối trờiĐem về hong lại nỗi chơi vơiChiều qua gió lạnh luồn tim nhỏBất chợt làm ta lại nhớ ngườiNhặt dăm chiếc lá nhẹ nhàng bayViết hết tình thư để tỏ bàyThuở ấy quên rồi chưa kịp nóiNên người phương đó chẳng hề hayDường như sót lại điều gì đóRỉ rả hạt buồn đọng khoé miCó lẽ mùa thu còn bỏ lỡĐể ta nhặt lấy những thầm thìTa vừa mới bỏ nỗi hanh haoNó cứ cuồng dâng tựa sóng tràoNếu gặp thì xem như chẳng thấyXin đừng nhặt lấy để nao naoNhặt chút heo may gió lạnh vềBên thềm rêu phủ thật lê thêChớm đông vàng úa từng chiếc láĐể lại trong ta chút não nề.Chớm đông vàng úa từng chiếc lá - Để lại trong ta chút não nề.Chớm đông vàng úa từng chiếc lá - Để lại trong ta chút não nề.7. Tình đôngThơ: Dương Bích HạnhNhớ anh à xuân về khắp mọi nơiĐường phía trước vẫn xa vời đôi ngãSương khuya lạnh thấm bờ vai buốt giáĐẫm hàng mi má hường đã bạc màuNhớ anh à tim nhức nhói quặn đauBởi xa cách tình uá nhàu phai nhạtTuyết vùi phủ ngọn lửa hồng lụi tắtGiọt buồn giăng gió hiu hắt cuối chiềuNhớ anh à khuê phòng vắng cô liêuEm góp nhặt tìm lời yêu thủa trướcTim thổn thức giá thời gian trở ngượcDành cho nhau phút rạo rực hương nồngDấu yêu à anh có nhớ em khôngHay sóng vỗ tình trôi dòng bến lạGió cuốn thổi bay về đâu chiếc láLỡ yêu người ôm lạnh giá TÌNH ĐÔNG..!!!8. Đông lạnhThơ: Hoàng YếnĐông về rồi …anh có thấy lạnh khôngCó buồn không …khi nhìn trời u ámHay tình chết rồi…lòng sẽ thành vô cảmChẳng thấy não nề khi gió lạnh …đông sangAnh nhớ không…duyên mình đã lỡ làngTa xa nhau …từ mùa đông năm ấyBao đông rồi…mà vẫn đau biết mấyKhi gió lạnh về …mưa bụi cứ rơi rơiGió đông về …lòng em cứ chơi vơiCơn gió vô tình cứ nhắc hoài …thủa ấyChẳng thể gom được nắng mùa hè bỏng cháyĐể đông về …đừng lạnh lẽo cô đơnTình cũ rồi…chẳng dám trách dám hờnTrách cơn gió …cứ vô tình gợi nhớGió đông ơi …đã chẳng mong gặp gỡMùa đông này ….đừng lạnh nữa được không.9. Về đi anhThơ: Thanh HiếuEm lạnh rồi giờ anh ở nơi đâuCó về nối lại nhịp cầu dang dởBao đông đến lời hẹn thề đã lỡĐêm tàn canh buồn vô cớ tim gầyAnh hãy về mình cùng ngắm áng mâyBồng bềnh gợn giữa trời đầy nắng gióChút e thẹn làm má em hây đỏNụ hôn nồng ai đó đặt bờ môiTháng mười sang kìa đông ghé thật rồiEm muốn được ngồi bên anh thủ thỉKể ra hết những gì lòng đang nghĩBao chờ mong âm ỉ dấu yêu àThu cúc vàng cũng mấy độ đi quaTim trăn trở bao nhiêu là nỗi nhớTrời ban tặng cho hai mình duyên nợVề đi anh xin người chớ chần chừ.10. Đông vềThơ: Lê NgọcSáng thức giấc thấy trời se se lạnhMới hay thu đã tránh để đông vềChợt giận mình sao nửa tỉnh nửa mêThời gian qua mà chẳng hề nhìn lại !Chỉ mải miết đắm chìm trong hoang hoảiNgắm mùa thu vàng lá trải trên đườngThả tâm hồn phiêu lãng với mùa thươngMà đâu biết má hường em nhạt nắng !Ngồi nơi đây một mình nơi quán vắngLy cà fe từng giọt đắng rơi rơiGóc thân quen giờ đây vắng một ngườiLại nuối tiếc thưở đôi mươi khờ dại !Phố ngày xưa khắc đậm sâu tim mãiNhìn dòng người qua lại dáng thân quenTừ sáng mai cho tới lúc lên đènLại lê gót tìm chút men cay đắng !Ta tìm mãi một bến bờ phẳng lặngNơi ngọt ngào không đắng mặn bờ môi!Tham khảo thêm:50+ caption, status, câu nói hay về mùa đông Hà Nội

2Thơ về mùa đông buồn, nhiều cảm xúc

1. Tôi và emTác giả: Khuyết danhTôi và em thân thiếtĐã bao ngày tháng quaNhững mến thương da diếtChỉ giữ đấy như là...Tôi thích vỗ vai phảiNhưng đứng bên trái emEm quay qua quay lạiĐánh tôi nhưng cười hiền.Em thích hay nũng nịuĐòi cái kia cái nàyTôi giả vờ không hiểuEm giận dỗi buông tay.Tôi thích xoa đầu emRồi chê người lùn quáEm quay sang ăn vạTôi chữa: Nhưng đáng yêu.Em cứ giả vờ kiêuBỏ lại tôi sau títTôi giả vờ thấm mệtChân ngắn bước nhanh ghê.Tôi và em cứ thếHai đường thẳng song songỞ giữa là mùa ĐôngTôi và em ly biệt.Tôi đi, em cũng bướcVề hai góc trời riêngDẫu thế gian có chậtChỉ gặp trong nỗi niềm.2. Bài thơ cuối đôngTác giả: Bounthanh SirimoungkhouneCuối đông lang đãng sương phủ mờLòng vẫn ngóng ai vẫn đam mêÁnh trăng cuối đông mờ mờ nhạtTrong lòng khao khát lạnh bờ mi.Cuối đông đã đến sắp chào điLại thêm một mùa để lại gìTrăng khóc đổ hạt sương trời đóGợn lòng nhớ em cõi đêm khuya.3. Gió bấcTác giả: Hồ Văn HảoGió bấc mang về nỗi nhớ nhungBờ lau xơ xác dưới mưa phùnNước tràn sông rộng, thuyền không bếnLòng gởi chăn bông vẫn lạnh lùng.Khi bóng hoàng hôn giục én bayHương buồn man mác lướt qua câyCó ai nghe thấy gì trong gió?Cả một thời xưa đọng ở đây.Thơ về mùa đông buồn, nhiều cảm xúcThơ về mùa đông buồn, nhiều cảm xúc4. Không tựa đềTác giả: Thơ sưu tầmNgoài trời khuya gió đông về lạnh buốtEm một mình với gối chiếc cô phòngKhóc cho đời dang dở một ước mongKhi cố quên lòng càng thêm nức nở.5. Không tựa đềTác giả: Khuyết danhTrời lập đông, tháng mười hai se lạnhMột mình anh đi giữa phố đêm khuya…Nghe thấm lạnh từ trong lòng nổi nhớBóng hình người con gái đã thương yêu.Tháng mười hai, còn chút gì vương vấnBao yêu thương, lưu luyến buổi ban đầuLần hò hẹn mắt nhìn nhau nồng ấmLời yêu thương đã nói tận đáy lòng.Tháng mười hai, trời vẫn còn mưa muộnNhìn mưa rơi lất phất lại thêm buồnBao yêu thương dâng đầy theo ngày thángSâu thẳm lòng anh nổi nhớ không nguôi.Tháng mười hai, anh trầm ngâm lặng lẽGom hết lại bao thương yêu, nhung nhớAnh mang theo trên đường đời vô địnhBóng hình em sâu thẳm tận lòng anh.6. Mùa đông xa nhauTác giả: Khuyết danhTrời lạnh rồi, mặc thêm áo nghe emGió thổi nhiều, nhớ quàng khăn kín cổTrời sương giá, đeo găng cho khỏi buốtMùa đông dài, sẽ lạnh giấc mơ quen.Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không?Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắtLời ngọt ngào lời chưa trao đã mấtMùa đông về em có lạnh lắm không?Ở bên này trời vừa mới vào đôngNửa trời kia trời lại trong mùa nắngChẳng ai nhớ, chẳng ai còn muốn nhớBởi mùa nào gió cũng lạnh như nhau.7. Nỗi nhớ mùa đôngTác giả: Tùng TrầnĐông đã về trên từng con phố nhỏLạnh vai gầy... anh chợt ngó mông lungMùa đông xưa ta sánh bước đi cùngNhưng đông này... anh lạnh lùng đơn lẻ.Giờ nơi đâu... người yêu xưa nhỏ bé?Nhớ em nhiều... anh khoé mắt lệ cayBước một mình trên phố vắng chiều nayLối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ.Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trởGiờ phương nào... em có nhớ anh không?Có khi nào... nhớ kỉ niệm mùa đôngHay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm?Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậmĐể đêm về... lệ ướt đẫm bờ môiĐông đã sang nhưng phố vắng em rồiChợt tim anh... bồi hồi bao kỉ niệm.Nhớ đến em... anh nghe hồn tắt lịmMất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu?Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầuĐể đông sang... anh đơn sầu... cô lẻ!8. Nổi Buồn Chờ ĐôngMọi nỗi buồn em để dành đến ĐôngKhi đất trời chìm trong làn gió lạnhEm dang tay ôm buồn thương bên cạnhChắc sẽ chẳng hề thấy lạnh được đâuNếu giọt lệ lỡ đọng trên mắt nâuXin em giữ đến Đông hãy rơi xuốngKhi hoa cải đã rộ vàng từng luốngNước mắt sẽ làm ngực trái ấm lênMọi nỗi buồn em gửi gió mùa ĐôngChắc gió lạnh và dài Lê thê thếSẽ cuốn đi rất nhanh va rất nhẹChờ nắng lên hong khô đôi mắt nhoèMùa Đông qua phố xá đều vắng hoeEm sẽ chẳng thấy riêng mình cô độcNhững nỗi buồn đã trở nên gai gócSẽ thôi đâm vào sâu thẳm tâm hồnNgọt nhạt chiều gầy nắng buổi hoàng hônThèm Hương nắng còn Vương lại trên tócThèm những dỗ dành để một lần được khócKhi trái tim mạnh mẽ đã mệt nhoài9. Xa Em Mùa ĐôngTác giả: Nguyễn Quang LongMùa đông đến gợi nhiều nỗi nhớEm yêu giờ đang ở nơi xaĐông mang cái lạnh thấu daMột mình lạnh lẽo mắt nhòa lệ rơiPhương trời xa em ơi có biếtNhớ khi xưa thời tiết chuyển mùaMùa đông gió bấc rét lùaBên nhau anh quạt gió đùa trêu emĐêm lạnh lẽo không em trống rỗngCho tim anh giấc mộng tan tànhAnh buồn thao thức tàn canhGửi vào nỗi nhớ để dành em yêuĐã xa rồi bao điều mộng ướcBiết bao giờ mình được bên nhauMình anh với trái tim đauCòn đâu lời ước, trước sau chung tình!Thế là lại đến mùa đông - Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây?Thế là lại đến mùa đông - Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây?10. Mùa Đông BuồnTác giả: Trung DũngThế là lại đến mùa đôngLạnh lùng một bóng biết cùng ai đây?Em vui đùa giỡn với mâyLối xưa gió hú có hay tôi buồnBiển khơi sóng vỗ dập dồnLênh đênh thuyền nhỏ bồn chồn lo âuChân trời xa tít về đâu?Sao không lên tiếng một câu yên lòngLúa chiêm xanh ngắt ngoài đồngThiếu tay em chậm trổ bông mất rồiKhói lam chiều tím lưng đồiVô tình quên hết nụ cười luyến lưuĐông về giá lạnh đìu hiuTái tê nhịp bước cô liêu một mìnhVắng em chỉ bóng không hìnhQua sông bỏ lại chuyện tình dở dang…

3Thơ hay về mùa đông Hà Nội

1. Em ơi, Hà Nội phốTác giả: Khuyết danhEm ơi, Hà Nội phốTa còn em mùi hoàng lanTa còn em mùi hoa sữaCon đường vắng rì rào cơn mưa nhỏAi đó chờ ai tóc xõa vai mềmTa còn em cây bàng mồ côi mùa đôngTa còn em nóc phố mồ côi mùa đôngMảnh trăng mồ côi mùa đôngMùa đông năm ấyTiếng dương cầm trong căn nhà đổTan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngânTa còn em một màu xanh thời gianTừng chiều phai tóc em bayChợt nhòa, chợt hiệnNgười nghệ sĩ lang thang hoài trên phốBỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đườngTa còn em hàng phố cũ rêu phongVà từng mái ngói son yêuNao nao kỉ niệmChiều Hồ Tây lao xao hoài con sóngChợt hoàng hôn về tự bao giờ.2. Nhớ kỷ niệm chiều đôngTác giả: Dương Anh DũngCon phố nhỏ giờ đây lặng lẽNét u buồn điểm nhẹ màu mâyNhớ thương một thủa đong đầyHàng mưa nắng tỏa còn đây nỗi lòngTừng kỉ niệm chờ mong sống mãiGiữa Hồ Gươm biển ái nghiêng thuyềnTháp rùa cũng tỏ tình duyênHai người nguyện ước, trăm miền mãi mơCơn gió lạnh xô bờ vẫy gọiNụ hôn nồng khẽ gói tình taÁng mây nặn vẽ căn nhàNgày đêm hạnh phúc, rời xa cõi buồnĐông ngập lối tình tuôn ảo nãoĐám sương mù giả tạo đường điBỗng nhiên bỏ lại xuân thìLòng anh vẫn đó tình si mặn màNgày giã biệt lời ca héo rủMộng tàn phai lối cũ Hà ThànhDẫu rằng chẳng hận trời xanhĐôi lần trách hỏi không đành vậy saoGiờ trở lại ai nào đã thấyNgỡ người yêu sống dậy quay vềChỉ cần một kiếp hoài mêMong rằng giữ trọn câu thề thuở xưa.3. Quên rồi mùa đôngTác giả: Khuyết danhAnh ra thăm Hà Nội một chiều đôngTrời không lạnh nắng vẫn hồng góc phốNắng Sài Gòn đi theo cùng anh đóHay là mùa thu thương nhớ quay vềHà Nội mùa đông thường lạnh tái têChiều mùa đông buồn não nề gió bấcĐêm đông lạnh khiến ai thường thức giấcGiấc mơ buồn từng cung bậc nhớ thươngCây me già mang nỗi nhớ vấn vươngKỉ niệm xưa bên góc đường ngày ấyEm đưa bàn tay cho anh nắm lấyHiểu nhau rồi mà sao thấy vẫn runVề thủ đô mà anh vẫn thấy buồnDù không gió không mưa tuôn dâu bểHình như vắng em Hà Nội buồn như thếNghe tiếng côn trùng như thể khóc tình xưaXa Hà Thành em đã muốn về chưaAnh vần còn chừa cho em góc nhỏDù đi xa về đây anh vẫn nhớNhớ góc đường nhớ hơi thở mùa đông.Thơ hay về mùa đông Hà NộiThơ hay về mùa đông Hà Nội4. Hai nửa mùa đôngThơ: Thu SámVề hà thành ...Ghép hai nửa mùa đôngTròn một chuyện tình yêu không đoạn kếtRong rêu nhớ bám lòng hoài đã mệtNay rửa hồn để đón tết uyên ương .Hà Nội ơi ..Ta yêu nhỏ biết nhường !Bao nhiêu phố lê mòn đường tình tựThương em lắm .. anh làm người lữ thứTrọ đời nàng ở mãi chứ không đi .Hạnh phúc em ...Sớm tối cứ thầm thìTrong giá lạnh ươm mầm si cùng nhỏĐợi xuân đến hoa yêu hương đầy ngõHái tặng nàng trái tim đỏ tình nhân .Em yêu ơi ..!Nhật nguyệt có xoay vầnThì anh vẫn thương bội phần không đổiMình hai nửa ..hẹn một ngày Hà NộiVén trời đông mượn nắng mối mai tình .Bởi đêm ngày ...Cõng nỗi nhớ đẹp xinhMột nửa nhỏ ...Đã thành .. hình yêu bóng.5. Tìm lại những mùa đông Hà NộiThơ: Đỗ Kim QuangHà Nội đêm mùa đông !Lành lạnh heo may phía sông Hồng thổi tới,Ngọn đèn vàng ngóng ai mà đứng đợiHương sữa thoảng nồng nàn dệt sợi nhớ, sợi thương...Hà Nội trải mù sương,Những con đường khoác lên màu áo cũ,Những nóc phố thâm nghiêm xô nghiêng cả một thời quá khứBước chân người cô lữ chợt hanh hao.Lòng bâng khuâng nhớ kỷ niệm năm nào:Tiếng tàu điện leng keng...leng keng vọng về trong hư ảo,Hương Ngọc lan lối hẹn hò nhuộm thơm mùi nếp áoThoảng đâu đây hơi ấm mối tình đầu...Vẫn còn đó, những hàng cây im lặng, dãi dầuVẫn còn đó, giọng rao đêm lắng sâu miền ký ứcÁnh trăng mờ thao thứcĐể bàn chân người ra đi day dứt lối xưa vềChợt thấy lòng tái tê !Nào ai hiểu quãng thời gian lê thê nơi đất kháchNhưng còn đó Hà Nội thân thương khiến tâm hồn gột sạchĐể cánh chim trời sau bao năm xa cách về tìm lại những mùa đông...6. Hà Nội Mùa CúcThơ: Mộc MiênCúc hoạ mi rực rỡ gọi đông sangMắt nâu chạm mênh mang những cánh trắngHeo may dịu dàng buông mình khoe nắngCho ai mơ màng, thầm lặng những nhớ mongChiều Hà Nội thênh thang một bãi sôngÁo lụa thướt tha quyện thơm nồng mùa mớiGió của đông cũng ngọt ngào thơ thớiBên cúc hoạ mi phơi phới những dáng thơBãi cỏ lau nghiêng nắng gió mộng mơBước chân tình si thẫn thờ in bờ cátNắng sông Hồng cũng rộn ràng ca hátKhúc hát chào mùa ngan ngát những hương bayHà Nội mùa đông, mùa cúc hoạ mi, cho lòng mê say!7. Nhớ đông Hà NộiThơ: Hồng NguyễnHà Nội đông về gió lạnh tái têEm một mình vẫn nhớ về Hà NộiThèm được nghe lời yêu thương nhắn gởiCủa ai đó nơi đâu nghĩ tới mình ...Mùa đông về cúc hoạ mi trắng tinhNở e ấp như nụ cười thiếu nữLiễu hồ Tây vẫn thì thầm buông rủNhư tóc ai xanh mướt tuổi học trò ...Giọng nói Hà thành dịu nhẹ âu loNhư gió thổi vi vu qua đầu lưỡiCon gái Hà Nội da như hoa bưởiNgan ngát hương trinh níu bước ai nhìn ...Tôi là kẻ quê mùa lắm yêu tinYêu Hà Nội và tin người Hà NộiYêu cái đẹp không tiền nào mua nổiXa xăm rồi nhớ mãi góc trời Quê.8. Hà Nội và AnhThơ: Mộc NhiênHà Nội bây giờ đang rét phải không?Anh nhớ mang theo áo khăn đủ ấmEm thấy người ta bảo rằng lạnh cóngBỗng lo cho anh những lúc ra đườngChúng mình bây giờ không phải người thươngMà đã gọi nhau bằng người yêu cũNhớ mùa đông trước anh còn nhắn nhủ“Mình phải bên nhau đến lúc bạc đầu”Vậy mà đông này mình đã xa nhauHà nội và anh trở thành nỗi nhớKí ức mùa đông bên anh còn đóEm với hoạ mi hôm ấy rộn ràngHà Nội đông về nỗi nhớ miên manMuốn được lang thang qua từng con phốKỉ niệm ngày yêu vẫn còn đâu đóChỉ mới đây thôi chưa thể xoá nhoàEm ước một ngày nào đó không xaSẽ được đón đông trong lòng Hà NộiDẫu rằng chúng mình không còn chung lốiHà Nội vẫn là nỗi nhớ trong em.9. Hà Nội chờ Anh vềThơ: Hoàng AnhĐông đã tới bên hiên nhà anh ạMùa sang mùa chiếc lá thẫn thờ rơiVề thôi anh giăng mắc những nụ cườiNơi ta hẹn rợp trời hoa cúc nởEm muốn gửi lời thầm thì trong gióChở đại ngàn nỗi nhớ vẫn hằng mangGọi anh về Hà Nội vẫn chứa chanCho say nhé miên man mùa trăng mậtThơ em viết đâu phải vì niêm luậtTấm chân tình xin cất một lời yêuKề bên em anh nhuộm tím cung chiềuMôi với mắt gợi bao điều êm ảVề anh nhé yêu tưởng chừng như đãBài thơ tình chất chứa vạn niềm mongEm nhớ anh đến khô cạn máu hồngNghe trăn trở thương mùa đông lạnh giáAnh có thấy mưa cuối mùa vội vãTháng mười hai .. hối hả ... giục anh về.10. Gửi nắng cho AnhThơ: Kiều TrangGió đầu mùa rét lắm phải không anhĐêm Hà Nội sương giăng mành đặc quánhMùa đông bấc vén rèm hơi thở lạnhĐông lại về mình sánh bước cùng nhauBên Hồ Gươm hai đứa chụm mái đầuNắm tay dạo ngày sau tình nồng ấmMặc gió thổi giữa trời đông rét đậmƯớc nợ duyên cau thắm nghĩa vợ chồngDấu yêu à đêm nay lạnh nữa không?Em gom nắng gửi mây hồng anh nhéNhớ sưởi ấm ngoài kia trời mưa nhẹNhớ giữ mình kẻo cảm lạnh giữa đôngDấu yêu à em sẽ gửi chăn bôngĐắp vào nhé sưởi tim hồng quyện ấmTrời mưa gió ngoài hiên giờ rét đậmTựa vai nhau nghĩa thắm mãi thơm nồng.