Thơ: Đất nước tôi

Văn nghệ - Ngày đăng : 13:43, 30/08/2012

Đất nước tôi là những cánh đồng làng; Mênh mang luống cày, mênh mang mùa gặt; Và điệu hò khoan nhặt; Và câu dân ca lúng liếng mắt người...

Đất nước tôi là nhữngcánh đồng làng

Mênh mang luống cày,mênh mang mùa gặt

Và điệu hò khoan nhặt

Và câu dân ca lúng liếngmắt người.

Đất nước tôi là trùngđiệp núi đồi

Với tre, nứa, trúc, mai,vầu, trai, lim, sến, táu…

Là nơi bảo tồn, là nơicất giấu

Muôn nghìn tiếng hót gọihừng đông…

Đất nước tôi là nhữngcon sông

Quanh năm tảo tần gánhphù sa nuôi những

bản làng trù phú

Nuôi những mùa màng nođủ

Nuôi màu xanh thôn quêvà ánh sáng những

đô thành…

Đất nước tôi là một vùngbiển xanh

Chấp chới tôm vàng, cábạc

Giữa biển trời dào dạt

Uy nghiêm cột mốc chủquyền.

Đất nước tôi – đất nướccủa người hiền

Hiền như Thạch Sanh,hiền như cô Tấm

Nhưng khi giận biết dùngquả đấm

Đấm nát xe tăng, đấm nátchiến thuyền

Cho đất nước này mãi mãibình yên.

Đất nước tôi đất nướccủa người hiền,

Đất nước của những chàngPhù Đổng.

Độc lập – Tự do – Hòabình là khát vọng

Của những con người chânchất ở nơi đây…

Phạm Minh Giang