Tạp bút: Cánh đồng của mẹ
Văn nghệ - Ngày đăng : 09:24, 14/11/2014
Quãng đường từ nhà tới trường tôi phải xuyên qua cánh đồng của mẹ. Mỗi lần đi ngang, tôi thích thú chỉ vị trí của mẹ trên cánh đồng cho lũ bạn với niềm tự hào khôn xiết. Trong trí tưởng tượng non nớt của cậu học trò lên mười lúc ấy, tôi thấy mẹ là người kỹ sư tài ba đang kiến tạo nên cánh đồng tuyệt đẹp. Mẹ mặc áo màu bộ đội cũ kỹ, đội nón lá cọ trắng tinh. Mẹ rực sáng giữa cánh đồng mạ xanh tơ. Tôi mang theo hình ảnh ấy vào những nét vẽ trong giờ tập vẽ trên lớp.
![]() |
Ảnh minh họa |
Mùa xuân, cánh đồng của mẹ mơn mởn màu mạ non. Én về chao nghiêng đan kín cả một vùng trời. Gió đồng không ngừng rì rào hát ca. Hạ tới, mẹ tay liềm tay hái trên tấm thảm nhung vàng óng ả. Cánh đồng của mẹ lúc này rôm rả tiếng í ới gọi nhau, tiếng bông và cả tiếng liềm gặt lúa kêu soàn soạt. Cái nắng gay gắt của mùa hạ làm lưng mẹ ướt sũng. Mồ hôi lại rơi xuống đất nâu. Nhưng có nề hà gì đâu, niềm vui của mẹ lại ánh lên ánh mắt khi ôm những bó lúa nặng hạt chắc mẩy trên tay.
Ngày mùa, tôi thỏa thích hít hà, cưng nựng từng cọng lúa nếp, ôm từng bó thóc vàng nặng trĩu mà lòng hân hoan. Những ngày này tôi thấy mẹ cười nhiều hơn. Vẫn ánh mắt hằn vết chân chim ấy, vẫn màu áo bộ đội cũ, nón lá cọ nhưng phút giây giữa ngày mùa tôi thấy mẹ thật đẹp, thật rạng rỡ trên cánh đồng của mình.
Và đông sang, cánh đồng trơ lại gốc rạ xác xơ. Gió heo may ngọt dần thì cánh đồng của mẹ lại lãng đãng những khói rơm, khói rạ thơm phức. Trong chiều se lạnh lũ trẻ con ngồi bên đống lửa giữa cánh đồng chia nhau từng khúc sắn củ khoai, khuôn mặt nhem nhuốc…
Tôi đã lớn lên từ cánh đồng của mẹ, mang trong mình niềm ân huệ từ cánh đồng. Trong tâm thức tôi cánh đồng của mẹ luôn nhắc nhở về thời gian khó. Và cánh đồng cho tôi vững bước niềm tin vào cuộc đời. Tôi tin mình sẽ như cây mạ, cây ngô non mẹ cấy, rồi một ngày sẽ cứng cáp và đơm hoa kết trái.